SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1383

"Xin lỗi Anjin-san, nhưng tôi không phải là cha. Tôi không được phong

chức."

"Bao giờ thì được phong?"
"Khi nào Chúa muốn", Michael nói tin tưởng.
"Yabu-san đâu?"
"Tôi không rõ, xin lỗi."
"Ông đưa tôi ra thuyền của tôi, không phải đến chỗ nào khác chứ?"
"Vâng, Anjin-san."
"Vậy là tôi được tự do? Tự do muốn đi đâu thì đi?"
"Tôi được lệnh hỏi thăm sức khóe của ông, rồi đưa ông ra thuyền, có thế

thôi. Tôi chỉ là một người đưa tin, một người dẫn đường."

"Thề trước Chúa?"
"Tôi chỉ là một người dẫn đường, thưa Anjin-san."
"Ông học tiếng Portugal ở đâu mà giỏi thế. Và tiếng Latin nữa?"
"Tôi là một trong số bốn... bốn học trò trường dòng được Đức cha Thanh

tra cho đi Roma. Khi ấy tôi mười ba tuổi còn Uraga no Tadamsa mười hai."

"A, tôi nhớ ra rồi. Uraga-san có nói với tôi, ông là một người trong nhóm

ông ta. Ông là bạn thân của Uraga. Ông biết ông ấy chết rồi chứ?"

"Vâng. Nghe tin đó tôi rất đau lòng."
"Người Cơ đốc giáo đã làm việc đó."
"Những tên sát nhân đã làm việc đó, thưa Anjin-san. Những kẻ giết người.

Chúng sẽ bị phán xử, xin ông chớ lo."

Được một lát, Blackthorne nói:
"Ông thấy Roma thế nào?"
"Tôi ghét Roma. Tất cả chúng ta đều ghét. Mọi thứ ở đó đồ ăn thức uống,

sự bẩn thỉu, xấu xí. Ở đó tất cả đều là eta, thật không tưởng tượng nổi!
Chúng tôi mất tám năm đi và về. Ôi, tôi cảm tạ Đức Bà xiết bao khi cuối
cùng tôi được trở về quê hương."

"Thế còn Giáo hội? Các Đức cha?"
"Chẳng ra sao cả? Nhiều người trong số họ", bình tĩnh nói.
"Tôi rất bất bình về đạo đức của họ, về các nhân tình của họ, về sự tham

lam, xa hoa và giả dối, thiếu lễ độ của họ... về cung cách hai mặt của họ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.