SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1405

Cầu Chúa phù hộ cho con, không có thuyền là con chết. Con không thể

giúp được Toranaga và cuộc chiến tranh của ông ta sẽ nuốt chửng chúng
con.

"Tội nghiệp cho chiến thuyền", anh nói.
"Hãy tha thứ cho ta... chết vô ích như thế thật buồn quá. Sau bao nhiêu hải

lý đã trải qua."

"Cái gì?" Vinck hỏi.
"Không có gì cả", anh nói.
"Thuyền ơi, tha thứ cho ta. Ta không hề mặc cả như vậy với nàng hay bất

cứ ai. Tội nghiệp Mariko. Hãy tha thứ cho cả nàng nữa, thuyền nhé."

"Ông nói gì vậy, ông hoa tiêu?"
"Không. Tôi suy nghĩ, bất giác nói to lên đó thôi."
"Ông có nói cái gì đấy. Tôi có nghe ông nói thề có Chúa!"
"Thề có Chúa, ông hãy im đi!"
"Sao? Im đi phải không? Chúng ta đã bị bỏ rơi, phải sống suốt đời với cái

bọn ăn cứt ăn tè này! Đúng không?"

"Đúng."
"Đúng, phải không?" Toàn thân Vinck run bắn lên và Blackthorne chuẩn

bị sẵn sàng.

"Đó là lỗi tại ông. Ông bảo đi sang Nhật và chúng tôi đã đến đây, bao

nhiêu người chết dọc đường? Ông là kẻ có tội!"

"Đúng. Rất tiếc, nhưng ông nói đúng!"
"Ông tiếc ư, ông hoa tiêu? Chúng tôi làm thế nào để trở về nhà bây giờ?

Mẹ kiếp, công việc của ông là đưa chúng tôi về nhà! Ông định làm thế nào
bây giờ? Hả?"

"Tôi không biết. Một số chiếc thuyền khác của chúng ta sẽ tới đây,

Johann. Chúng ta sẽ phải đợi một..."

"Đợi? Đợi bao nhiêu lâu? Năm năm mục xương ở đây, hay hai mươi năm?

Lạy Chúa, chính ông đã nói rằng tất cả cái bọn đầu đầy cứt kia bây giờ đang
chiến tranh với nhau!" Đầu óc Vinck chợt lóe lên.

"Chúng sẽ chặt đầu chúng ta cắm lên cọc như những cái đầu ở đằng kia

kìa rồi chim sẽ rỉa, sẽ ăn thịt chúng ta..." Một chuỗi cười điên khùng cực độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.