SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 142

thứ thiệt. Lên tàu đi. Làm thế nào các cậu lên qua Malasca được vậy? Làm
sao cậu có thể tránh được sự tuần tiễu Đại Dương Ấn Độ của bọn mình, hả?
Cậu đã ăn cắp hải trình của ai vậy?"

"Các cậu mang mình đi đâu?"
"Osaka. Chính Chúa Công Hành Pháp Vĩ Đại muốn gặp cậu."
Blackthorne cảm thấy nỗi kinh hoàng trở lại.
"Ai?"
"Toranaga! Chúa của tám tỉnh, chẳng hiểu chúng ở cái chỗ chết tiệt nào!

Vị Daimyo chính của Nhật Bản-một Daimyo như một ông vua hoặc Chúa
phong kiến nhưng lại ghê hơn. Tất cả bọn chúng đều là bạo quân."

"Ông ta muốn ở gì tớ?"
"Tớ cũng không biết, nhưng chính vì thế mà chúng tớ đến đây và nếu

Toranaga muốn gặp cậu, hoa tiêu ạ, ông ta sẽ gặp cậu. Họ nói, ông ta có
hàng triệu tên cuồng tín mắt lé này, những kẻ sẽ chết vì được vinh dự chùi
đít cho ông ta nếu ông ta thích!

"Toranaga muốn đem người hoa tiêu về,
"Vasco, phiên dịch của anh ta đã nói. Mang người hoa tiêu và hàng hóa về.

Đưa Toda Hiromatsu đi để xem tàu và - ồ đúng rồi, hoa tiêu, tất cả đều bị
tịch thu, tớ nghe thấy thế, tàu của cậu và mọi thứ trong đó!"

"Tịch thu?"
"Có thể là tin đồn. Bọn Nhật đôi khi tay này thì tịch thu, tay kia thì trả lại -

hay giả vờ là họ không bao giờ ra lệnh như thế. Thật là khó hiểu cái lũ con
hoang lùn mắc dịch này!"

Blackthorne cảm thấy những con mắt lạnh lùng của những người Nhật

xoáy vào mình, anh cố gắng giấu sự sợ hãi của mình.

Rodrigues dõi theo cái nhìn của anh." Phải, chúng nó đã bồn chồn rồi đó.

Thời gian nói chuyện đủ rồi. Lên tàu đi." Anh ta quay đi nhưng Blackthorne
ngăn lại.

"Còn bạn của mình, thủy thủ của mình thì sao?"
"Hả?"
Blackthorne kể cho anh ta nghe ngắn gọn về cái hầm. Rodrigues hỏi Omi

bằng thứ tiếng Nhật bồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.