SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1420

"Đúng, nhưng Chúa Jesus của họ dạy rằng… hoặc được giả định là đã dạy

rằng, phải tha thứ cho kẻ thù của mình. Làm thế là tín đồ Cơ đốc giáo."

"Thật là ngu xuẩn, neh?" Naga nói.
"Tha thứ cho kẻ thù là ngu xuẩn."
"Đúng thế", Toranaga nhìn Yabu.
"Tha thứ cho kẻ thù là ngu dại. Neh, Yabu-san?"
"Vâng", Yabu tán thành.
Toranaga nhìn về phía Bắc. Hai lòng người lúc này đã rất gần nhau và

trong thâm tâm, Toranaga tự nguyền rủa mình đã tỏ ra bốc đồng. Ông vẫn
còn rất cần cả hai và chẳng có lý do gì gây ra rủi ro cho một người nào. Ông
đã thả Anjin-san ra vì thích thú cá nhân, không phải để giết ai, và hối hận về
sự ngu ngốc của mình. Lúc này ông chờ đợi, cũng mê mải như những người
khác. Nhưng tình hình diễn ra đúng như ông đã tiên đoán và cuộc đối chọi
nhau xảy ra ngắn ngủi, gay gắt, đầy hằn học, dù ở xa thế này cũng vẫn thấy
được, và ông phe phẩy quạt, nhẹ hẳn người. Ông rất muốn biết những gì đã
thực sự được nói lên, biết xem mình nói có đúng không. Chẳng bao lâu, họ
thấy Anjin-san rảo bước đi thẳng. Tsukku-san lấy chiếc mùi xoa giấy sặc sỡ
lau mồ hôi trán.

"Iiiii!" , Naga thán phục thốt lên.
"Có cha chỉ huy thì làm sao chúng ta thua được?"
"Chuyện này quá dễ, con ạ, nếu đó là karma của ta." Rồi tâm trạng ông

bỗng thay đổi.

"Naga-san, hãy ra lệnh cho tất cả Samurai từ Osaka trở về với chiếc

galleon đến ngay chỗ ta."

Naga vội vã chạy đi.
"Yabu-san, tôi rất vui lòng đến chào ông an toàn trở về. Hãy cho Trung

đoàn giải tán, sau bữa ăn tối chúng ta sẽ nói chuyện. Tôi có thể cho người
đến mời ông được chứ?"

"Tất nhiên rồi. Cảm ơn Đại nhân.
"Yabu cúi chào rồi đi khỏi. Lúc này chỉ còn lại một mình, ngoài những tên

vệ sĩ ra, Toranaga chăm chú nhìn Buntaro và vẫy tay ra hiệu cho bọn vệ sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.