SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1433

"Ông không việc gì mà sợ."
"Ồ không, thưa Đại nhân, tôi không sợ ông ta, xin Đại nhân thứ lỗi, tôi chỉ

không muốn gần ông ta thôi."

Toranaga đứng dậy:
"Tôi yêu cầu ông hãy tôn trọng Anjin-san. Lòng dũng cảm của ông ấy là

rõ ràng, không còn phải nghi ngờ gì nữa, và ông ấy đã cứu sống Mariko
Sama nhiều lần. Lúc đó ông ta gần như phát điên phát cuồng, đó là điều dễ
hiểu... mất chiếc thuyền, neh?"

"Vâng, vâng, rất đáng tiếc."
Toranaga đi trước, ra bờ biển, bọn vệ sĩ cầm đuốc mở đường.
"Khi nào tôi có được báo cáo của Cha bề trên của ông về vụ buôn lậu

súng?"

"Ngay khi Đức cha Thanh tra có được đầy đủ thông báo của Macao."
"Phiền ông đề nghị với ông ấy thúc đẩy các cuộc điều tra nhanh lên."
"Vâng, thưa Đại nhân."
"Những Daimyo Cơ đốc giáo nào dính vào vụ này?"
"Xin lỗi, tôi không rõ, cũng không biết có ai dính líu không?"
"Thật đáng tiếc là ông không biết, Tsukku-san. Ông biết được thì tôi đỡ

tốn bao nhiêu thì giờ. Có nhiều Daimyo rất muốn biết sự thật về vụ này
đấy."

A, Tsukku-san, Toranaga thầm nghĩ, nhưng ông có biết và lúc này đây, ta

có thể dồn ông vào một góc để cho ông quằn quại, quẫy cựa như một con
rắn cùng đường rồi cuối cùng ta sẽ bất ông thề trước Chúa Cơ đốc giáo của
ông, khi ấy ông sẽ phải nói ra: Kiyama, Onoshi , và có lẽ cả Harima nữa.
Nhưng chưa đến lúc. Chưa. Và ông cũng chưa đến lúc được biết rằng ta tin
người Cơ đốc giáo các ông chẳng dính líu gì hết vào vụ phá hoại này. Kể cả
Kiyama, Harima hay Onoshi nữa, thật ra ta biết chắc chắn là như thế.
Nhưng đó vẫn không phải là một hành động của Chúa. Đó là một hành
động của Toranaga.

Phải.
Nhưng tại sao? Có thể ông sẽ hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.