SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1481

"Thưa Chúa công, xin Chúa công cho phép tôi được hỏi, theo ý Chúa công

kiên nhẫn là thế nào?" Omi nói, bất chợt linh cảm thấy là Toranaga muốn
câu hỏi đó được đặt ra.

Toranaga vẫn nhìn cô gái, trong lòng thấy ấm áp.
"Kiên nhẫn có nghĩa là tự kiềm chế. Con người ta có thất tình. Neh? Ái, ố,

hỉ, nộ, ai, lạc, cu. Nếu người nào không để cho những tình cảm đó bộc lộ ra,
người đó kiên nhẫn. Ta không mạnh như ta có thể muốn nhưng ta kiên
nhẫn. Hiểu không?"

"Hiểu ạ, thưa Chúa công. Rất rõ ràng ạ."
"Kiên nhẫn là rất cần thiết cho một người thủ lĩnh."
"Vâng."
"Cô gái kia chẳng hạn. Cô ta làm ta sao lãng, mất trí, quá đẹp, quá hoàn

mỹ đối với ta. Ta quá đơn giản so với một con người quý hiếm như vậy.
Cho nên ta đã quyết định để cô ta thuộc về một nơi khác."

"Nhưng, thưa Chúa công, ngay như làm một thị tỳ thấp kém của Chúa

công..." Omi nói ra những lời lịch sự, lễ độ mà cả hai người đều biết là một
sự giả vờ, tuy, bắt buộc và Omi không lúc nào ngừng cầu nguyện như chưa
từng cầu nguyện như thế vài giờ trước đây, biết rõ cái gì là có thể được, biết
rõ không bao giờ có thể đặt ra câu hỏi được.

"Ta hoàn toàn đông ý", Toranaga nói.
"Nhưng tài cao thì đáng có sự hi sinh." Ông vẫn theo dõi Kiku ném quạt

của mình và bắt lấy quạt của người nữ tỳ, niềm vui của cô thật dễ lây. Rồi
cả hai cô gái bị một đoàn ngựa che khuất. Rất tiếc, Kiku-san, ông nghĩ,
nhưng ta phải chuyển cô đi, nhanh chóng đưa cô ra ngoài tầm với. Sự thật
là ta đang quá say mê nàng thật sự, tuy Gyoko sẽ không bao giờ tin là ta đã
nói sự thật với mụ. Omi cũng sẽ không tin mà cả bản thân ta cũng thế thôi.

"Kiku-san đáng có một ngôi nhà riêng của mình. Với một người chồng

của riêng mình."

"Thà làm nàng hầu của một Samurai thấp kém còn hơn làm vợ người nông

dân hay một nhà buôn dù giàu có đến đâu đi nữa."

"Ta không đồng ý."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.