SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 200

Lúc rạng sáng, Blackthorne lên boong. Cả Hiromatsu và Yabu đều có mặt

ở đó. Anh chào như một kỹ nữ

"Konnichie wa Osaka?"
Họ chào đáp lại:
"Osaka, hai, Anjin-san." Hiromatsu nói:
"Hai! Isogi, Hiromatsu-san! Nhổ neo!"
"Hai! Anjin-san!"
Anh bất giác mỉm cười với Yabu. Yabu mỉm cười đáp lại rồi khập khiễng

đi và suy nghĩ. Thật là một con người gớm ghê, dù cho hắn có là một con
quỷ, một tên sát nhân. Cả ngươi chẳng phải cũng là một tên sát nhân ư?
Đúng, nhưng không phải là kiểu đó, lão tự nhủ.

Blackthorne dẫn tàu về Osaka một cách dễ dàng. Cuộc hành trình mất

ngày hôm ấy, đêm hôm ấy và ngay sau lúc rạng đông hôm sau, họ đã ở gần
những con đường Osaka. Một hoa tiêu Nhật Bản lên tàu đưa con tàu về bến.
Được hết trách nhiệm, anh sung sướng xuống dưới ngủ.

Lát sau, thuyền trưởng lay anh dậy, cúi chào, giơ chân giơ tay ra hiệu cho

Blackthorne chuẩn bị sẵn sàng để đi với Hiromatsu ngay khi họ cập bến.

"Wakari masu ka, Anjin-san?"
"Hai."
Chàng thủy thủ bỏ đi. Blackthorne duỗi lưng, đau nhói, anh thấy

Rodrigues đang nhìn anh.

"Cậu cảm thấy thế nào?"
"Tốt, Ingeles ạ. Có điều chân tớ đang bốc lửa, đầu tớ đang vỡ tung, tớ

muốn tè và miệng tớ đắng như một thùng cứt lợn."

Blackthorne đưa cho anh ta cái bô rồi đổ ra ngoài lỗ cửa sổ. Anh lại đổ

đầy rượu.

"Cậu làm y tá dở quá đi, Ingeles. Chủ yếu là do cái quả tim đen của cậu."

Rodrigues cười, nghe lại tiếng cười của anh ta thật là một điều tốt đẹp. Mắt
anh ta hướng về cuốn hải trình để mở trên bàn và tủ đi biển của anh ta. Anh
ta thấy nó vẫn còn khóa.

"Tớ có đưa cho cậu chìa khóa không nhỉ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.