"Niềm tin của họ - cách giải thích của họ là sự xuyên tạc thánh kinh."
"À! Cuối cùng chúng ta đã đạt được một cái gì đó. Vậy là các ông có
chiến tranh chỉ vì bất đồng ý kiến về cái gì là Chúa và cái gì không là Chúa
đó?"
"Vâng."
"Đó là một lý do rất ngu xuẩn để gây chiến tranh."
Blackthorne nói:
"Tôi đồng ý." Anh nhìn ông thầy tu.
"Tôi hết sức đồng ý."
"Hạm đội của ông có bao nhiêu tàu?"
"Năm."
"Ông là hoa tiêu chính?"
"Vâng."
"Còn những người khác đâu?"
"Ở ngoài khơi", Blackthorne nói một cách thận trọng, tiếp tục nói dối vì
cho rằng Toranaga đã được Alvito cung cấp tài liệu để hỏi một số câu hỏi.
"Chúng tôi bị một cơn bão làm cho tan tác mỗi người một nơi. Thưa Đại
nhân, họ ở chính xác chỗ nào quả là tôi không biết!"
"Tàu của các ông là tàu Anh?"
"Thưa Đại nhân, không. Holland. Từ Holland tới."
"Tại sao người Anh lại phụ trách tàu Holland?"
"Thưa Đại nhân, điều đó không có gì là bất bình thường. Chúng tôi là
đồng minh - các hoa tiêu Portugal thỉnh thoảng dẫn tàu và hạm đội Spain.
Tôi hiểu là có các hoa tiêu Bò Đào Nha điều khiển một số tàu đi biển của
các ngài?"
"Không có hoa tiêu Holland sao?"
"Thưa Đại nhân, có nhiều. Nhưng đối với một cuộc hành trình dài như vậy
thì người Anh có kinh nghiệm hơn."
"Nhưng tại sao lại là ông? Tại sao họ lại muốn ông dẫn tàu của họ?"
"Có lẽ bởi vì mẹ tôi là người Holland, tôi nói tiếng đó thông thạo và tôi có
kinh nghiệm. Tôi sung sướng vì có cơ hội đó."
"Tại sao?"