SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 289

"Cám ơn bà, thưa bà Kiritsubo Toshiko-san. Ôi, Kiri-san, được gặp bà thật

là sung sướng quá!"

"Thế nào, con trai bà ra sao?"
"Đẹp…đẹp…đẹp lắm. Bây giờ Sarijo đã mười lăm rồi bà có thể ngờ được

không? Cao lớn, khỏe mạnh, hệt cha nó và Đại nhân Hiromatsu đã tặng
Sarijo lãnh địa riêng của người và nó... bà có biết nó sắp lấy vợ chưa?"

"Chưa. Lấy ai thế?"
"Cô bé cháu gái Đại nhân Kiyama. Đại nhân Toranaga đã thu xếp việc này

rất giỏi. Thật là một cuộc hôn nhân rất đẹp cho gia đình chúng tôi. Tôi chỉ
mong ước bản thân cô gái nên... nên tỏ ra quan tâm hơn đối với con trai tôi
đoan trang hơn. Bà có biết...", Mariko cười to, hơi có ý bẽn lẽn." Đấy, tôi
nói năng cứ như bất cứ bà mẹ chồng nào xưa nay. Nhưng tôi tin bà sẽ đồng
ý, cô ta chưa thật sự được rèn giũa."

"Bà còn nhiều thời gian để làm việc đó."
"Ồ, tôi hi vọng như thế. Vâng. Tôi được cái may mắn là không có mẹ

chồng. Nếu có thì quả là tôi không biết làm gì."

"Bà sẽ làm mẹ chồng say mê vui thích, bà sẽ uốn nắn cô ta như uốn nắn

dạy dỗ mọi người trong nhà bà. Neh?"

"Vâng, ước gì điều đó cũng đúng." Bàn tay Mariko bất động trên lòng.

Nàng nhìn một con chuồn chuồn chúa đậu rồi lại bay vút đi.

"Chồng tôi ra lệnh cho tôi đến đây. Đại nhân Toranaga muốn gặp tôi có

phải không ạ?"

"Vâng. Đại nhân muốn bà làm thông ngôn cho Đại nhân."
Mariko sửng sốt:
"Với ai?"
"Với cái tên man di mới tới."
"Ồ, nhưng sao không nhờ cha Tsukku-san? Cha ốm hay sao?"
"Không." Kiri nghịch chiếc quạt." Tôi cho rằng chúng ta chằng thể nào

biết được tại sao Đại nhân Toranaga lại muốn có bà ở đây chứ không phải
ông tu sĩ, như trong cuộc gặp đầu tiên. Mariko-san này, tại sao chúng ta lại
phải giữ gìn tất cả tiền bạc, thanh toán mọi hóa đơn, dạy dỗ mọi kẻ ăn
người ở, mua tất cả thực phẩm và mọi thứ vật dụng trong nhà? Thậm chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.