SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 33

hiên vào trong phòng. Anh đi qua phòng, lại ra một hàng hiên nhưng không
tìm thấy phòng của mình.

"Onna.", anh cất tiếng.
Một người đàn bà già xuất hiện." Hai" (Dạ) .
"Onna" đâu?"
Người đàn bà già cau mặt và chỉ vào mình:
"Onna!"
"Ồ, Chúa ơi", Blackthorne nói bực tức.
"Phòng của tôi đâu? Onna đâu?" Anh kéo một cánh cửa gỗ ra. Bốn người

Nhật đang ngồi ăn trên sàn, quanh một cái bàn thấp. Anh nhận ra người có
mái tóc hoa râm, trưởng làng, người đi cùng với gã thầy tu. Tất cả đều cúi
chào.

"Ồ, xin lỗi", anh nói và kéo cánh cửa lại.
"Onna!" Anh gọi to .
Người đàn bà suy nghĩ một lát, rồi vẫy tay. Anh đi theo bà ta vào một

hành lang khác. Bà kéo cánh cửa sang một bên. Nhờ cây thánh giá, anh
nhận ra phòng mình. Những tấm chăn đã được gấp lại gọn gàng.

"Cám ơn", anh nói, nhẹ người.
"Bây giờ.hãy đi tìm Onna!"
Bà già lạch bạch đi. Anh ngồi xuống. Đầu và khắp người đau nhức, ước

có một cái ghế, tự hỏi không hiểu họ để ghế ở đâu. Làm sao lên tàu được?
Làm thế nào kiếm được ít súng? Phải có cách. Những bước chân lệt xệt trở
lại, lúc này là ba người phụ nữ, một bà già, một cô gái trẻ mặt tròn và một
phụ nữ trung niên.

Người đàn bà già chỉ vào cô gái, cô này dường như hơi sợ:
"Onna..."
"Không..."
Blackthorne đứng lên bực dọc, chỉ một ngón tay vào người phụ nữ trung

niên.

"Đây là Onna, Jesuma! Bà không biết tên bà nữa sao? Onna! Tôi đói. Cho

tôi một ít thức ăn được không?." Anh xoa vào bụng mình ra hiệu đói. Mấy
người đàn bà nhìn nhau. Rồi người phụ nữ trung niên nhún vai, nói điều gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.