SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 426

răn mình. Hãy nghĩ về Toranaga, chứ không phải người nước ngoài đó. Hãy
nhớ đến tội lỗi của ông ta và chặn ngay cái làn sóng ấm áp, ướt át đang
dâng lên trong lòng ngươi, mà ngươi chưa bao giờ từng biết trước đây, cái
làn sóng ấm áp mà các kỹ nữ thường nói đến, các sách, truyện được viết về
chuyện chăn gối vẫn mô tả.

"Ồ", Mariko nói.
"Can đảm là đẹp và ông rất giàu lòng can đảm." Rồi bà quay sang tiếng

Portugal.

"Nói tiếng Latin mệt quá."
"Bà học tiếng Portugal ở trường học ư?"
"Không, Anjin-san, đó là về sau. Lấy chồng xong, tôi sống một thời gian

rất dài, ở rất xa về phía Bắc. Tôi rất cô đơn, chỉ có người hầu và dân làng.
Những cuốn sách duy nhất tôi có là sách Portugal và Latin, vài cuốn sách
văn phạm, tôn giáo và một cuốn kinh thánh. Học tiếng Portugal cho qua
thời gian rất tốt và làm đầu óc tôi bận bịu. Tôi thật rất may mắn."

"Khi ấy chồng bà ở đâu?"
"Đi chiến trận."
"Bà sống một mình bao lâu?"
"Chúng tôi có một câu tục ngữ nói rằng thời gian không có thước đo đơn

nhất. Rằng thời gian có thể như sương giá hay chớp giật, hoặc như một giọt
nước mắt, một cuộc bao vây hay một cơn phong ba hay một buổi chiều tà...
Thậm chí như một tảng đá."

"Đó là một câu ngạn ngữ thông minh", Blackthorne nói với Mariko. Rồi

nói thêm:

"Tiếng Portugal của bà rất giỏi, thưa senhora. Cả tiếng Latin nữa. Giỏi hơn

tôi."

"Ông nói ngọt quá đấy, Anjin-san!"
"Đấy là honto!"
"Honto là một từ rất hay. Cái honto là một hôm, có ông cha cố Cơ đốc

giáo đến làng. Chúng tôi như hai linh hồn bơ vơ. Ông ta đã ở lại đó bốn
năm và giúp đỡ tôi rất nhiều. Tôi vui mừng là nói được tốt." Mariko nói,
không có vẻ gì tự phụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.