SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 505

này chính là kẻ thù đích thực. Tôi tin họ và không tin cái thằng chó chết ngu
đần này."

"Tôi tin chắc Đại nhân Toranaga biết rõ hơn chúng ta ai là kẻ cướp, ai

không phải là kẻ cướp", Dell'Aqua không xao xuyến nói với Ferriera, ông ta
đã biết giải pháp là gì cũng như Alvito cũng đã biết.

"Tôi nghĩ ông sẽ không phản đối để Đại nhân Toranaga tự giải quyết với

bọn cướp chứ?"

'Tất nhiên là tôi không phản đối."
"Ông có rất nhiều đại bác thừa trên thuyền." Đức cha Thanh tra nói:
"Tại sao lại không cho riêng ông ta vài khẩu. Thực tế là bán cho ông ta.

Ông đã bán súng đạn quanh năm ngày tháng mà. Ông ấy mua vũ khí. Bốn
khẩu đại bác là quá đủ rồi. Có thể dễ dàng chuyển súng xuống xuồng với
thuốc nổ và đạn, cũng kín đáo thôi. Thế là vấn đề được giải quyết xong."

Ferriera thở dài:
"Thưa Đức cha kính mến, đại bác trên galleon sẽ trở thành vô dụng.

Không có ô cửa cho súng, không có dây chằng, không có mối buộc. Họ
không thể dùng đại bác được, ngay dù cho họ c ó pháo thủ, mà họ thì lại
không có pháo thủ."

Cả hai ông tu sĩ chết lặng.
"Vô dụng?"
"Hoàn toàn vô dụng."
"Nhưng ông Ferriera, chắc họ có thể điều chỉnh..."
"Chiếc galleon kia không thể sử đụng đại bác được nếu không sửa chữa

lại. Phải mất ít nhất một tuần."

"Nanja?" Toranaga nghi ngờ hỏi, biết rằng có cái gì đó không ổn dù họ đã

cố gắng che giấu.

"Toranaga hỏi, cái gì thế?" Alvito nói.
Dell'Aqua biết rằng họ không còn bao nhiêu thời gian nữa.
"Ông đô đốc, xin ông hãy giúp chúng tôi, xin ông. Tôi thật tình yêu cầu

ông. Chúng ta đã giành được những nhượng bộ to lớn cho Đức Tin. Ông
cần phải tin tôi, vâng, ông cần phải tin ở chúng tôi. Ông cần phải giúp Đại
nhân Toranaga thoát ra khỏi cảng bằng cách nào đó. Tôi khẩn nài ông, nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.