SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 507

Mariko, từ cửa cabin nhìn Blackthorne đang nằm lăn lóc dưới sàn gần như

bất tỉnh nhân sự, nôn mửa tung tóe. Tên thủy thủ đang đứng dựa vào
giường, liếc nhìn nàng, ánh mắt đểu cáng, hàm răng vàng khè nhe ra.

"Ông ta bị đầu độc hay là say rượu?" Nàng hỏi Totomi Kana, gã Samurai

đi bên cạnh, cố gắng nhịn thở nhưng không nổi, để khỏi hít phải cái mùi
thức ăn nôn mửa hôi thối. Cái mùi hôi thối của tên thủy thủ xấu xí đứng
trước mặt nàng và cái mùi hôi thối lúc này cũng bốc lên từ đáy tàu ra
khắp.nơi.

"Hình như ông ta ngộ độc , neh?"
"Có lẽ thế, Mariko-san. Bà nhìn cái đống bẩn thỉu kia mà xem." Gã

Samurai ghê tởm hất tay về phía bàn. Trên bàn bừa bãi những đĩa gỗ đựng
thức ăn còn thừa: thịt bò rán tái, nửa bộ xương một con gà quay, bánh mỳ
và phó mát đã bẻ vụn, bia đổ lênh láng, bơ và một đĩa nước sốt mỡ đã lạnh
tanh và một chai branđi đã cạn một nửa.

Cả hai chưa bao giờ nhìn thấy thịt trên bàn ăn.
"Các ngươi muốn gì?" Tên thủy thủ hỏi.
"Khỉ không được vào đây, wakari masu? Không có khỉ nào được vào

phòng này!" Nó nhìn gã Samurai rồi hất tay đuổi.

"Cút! Cút ngay!" Mắt nó quay sang nhìn Mariko
"Tên là gì? Tên, ê?"
"Nó nói gì thế, Mariko-san?" Gã Samurai hỏi.
Tên thủy thủ nhìn gã Samurai một lát rồi lại nhìn Mariko.
"Thằng man di nói gì thế, Mariko-san?"
Mariko như bị thôi miên bởi cái bàn, mãi nàng mới tách rời được mắt và

chăm chú nhìn tên thủy thủ.

"Xin lỗi senhor, tôi không hiểu. Ông nói gì vậy?"
"Hả?" Tên nọ há hốc mồm. Nó là một gã to béo, hai con mắt quá gần

nhau, tai to, tóc tốt thành cái đuôi sam kết lại như đuôi chuột. Một cây thập
ác đeo lủng lằng ở cái cổ nhiều ngấn của nó, thắt lưng cài hai khẩu súng
ngắn.

"Hả? Mày nói được tiếng Portugal à? Một con mụ Nhật Pủn mà nói được

tiếng Portugal giỏi? Mày học được ở đâu mà ăn nói văn minh thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.