SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 518

"Tôi xin lỗi về sự láo xược của tên đó đối với bà và ông Samurai. Xin bà

nói hộ với ông Samurai là tôi xin lỗi và xin ông hãy bỏ quá cho... Và tôi
trân trọng xin bà và ông đây quên đi những lời lẽ lăng nhục của tên thủy
thủ. Xảy chuyện rắc rối trên thuyền này sẽ chẳng có lợi gì cho Chúa công
của bà cũng như của tôi. Tôi xin hứa với bà tôi sẽ xử lý nó theo cách riêng
của tôi vào lúc thích hợp."

Mariko nói lại với Kana và thuyết phục mãi gã mới đồng ý .
"Kana-san nói rằng được thôi, nhưng nếu ông ấy mà trông thấy Pesaro

trên bờ, ông ấy sẽ lấy đầu nó."

"Lạy chúa, như thế là sòng phẳng. Vâng, Domo arigato, Kana-san",

Rodrigues mỉm cười nói,

"Domo arigato goziemashita, Mariko-san."
"Ông nói được tiếng Nhật ư?"
"Ô không, một hai câu thôi. Tôi có một người vợ ở Nagasaki!"
"Ông ở Nhật Bản đã lâu chưa?"
"Đây là lần thứ hai tôi rời Lisbon sang đây. Cộng cả lại tôi đã sống bảy

năm ở vùng biển này... ở đây, đi đi về về giữa đây với Macao và Goa."
Rodrigues nói tiếp:

"Bà đừng để ý đến nó làm gì. Nó là một thằng eta. Nhưng Phật có nói rằng

ngay một tên eta cũng có quyền được sống. Neh? Vợ tôi nói được chút ít
tiếng Portugal, ồ, không được giỏi như bà đâu, còn xơi. Tất nhiên bà là
người Cơ Đốc giáo?"

"Vâng."
"Vợ tôi cũng đã cải đạo. Bố cô ta là Samurai tuy chỉ là một Samurai nhỏ

thôi. Chúa thượng của ông ấy là Đại nhân Kiyama."

"Bà ấy thật may mắn có được một người chồng như ông", Mariko lễ phép

nói, nhưng nàng bàng hoàng tự hỏi làm sao người ta có thể lấy và sống
được với một tên man di? Mặc dù sự lễ độ vốn dĩ của mình, nàng vẫn hỏi

"Bà ấy, phu nhân của ông, có ăn thịt như... như thịt trong buồng kia

không?"

"Không." Rodrigues vừa cười vừa đáp, hàm răng trắng, đẹp và khỏe."Ở

nhà tôi tại Nagasaki tôi cũng không ăn thịt. Ra biển và ở Châu Âu thì tôi ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.