SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 56

tìm được những đốt xương, khai thông mạch máu, đánh thức sức sống ẩn
tàng dưới làn da, dưới bắp thịt của anh.

Rồi anh được đỡ vào giường, người yếu kỳ lạ, nửa như trong mơ và một

cô gái đã ở đó. Cô rất kiên nhẫn với anh. Sau khi ngủ, anh lại sức và đã

"Đi lại" với cô một cách thận trọng.
Anh không hỏi tên cô, sáng hôm sau khi Mura, căng thẳng và rất sợ hãi,

đến kéo anh ra khỏi giấc ngủ, cô đã đi rồi.

Blackthorne thở dài. Cuộc sống kỳ diệu thay, anh nghĩ.
Hạm trưởng Spillbergen lại đổ quạu. Maetsukker vỗ đầu rên rỉ, không phải

vì đau đớn mà vì sợ hãi. Cậu bé Croocq như kiệt sức. Jan Roper thì nói:

"Có chuyện gì mà mỉm cười vậy, hoa tiêu?"
"Ồ mẹ khỉ..."
"Nói thật tình, hoa tiêu ạ", Van Nekk nói thận trọng, bộc lộ tất cả những

điều suy nghĩ.

"Anh thật dở hết sức khi tấn công tên thầy tu trước mặt thằng chó đẻ da

vàng xấu xa."

Tất cả đều đồng ý mặc dù sự đồng ý đó được biểu lộ một cách thận trọng.
"Nếu anh không làm điều đó thì chúng ta đã chẳng phải ở cái chốn hỗn

độn thối tha này."

Van Nekk không lại gần Blackthorne:
"Anh chỉ việc chui đầu vào bụi khi cái tên chúa chó đẻ đó có mặt, và bọn

họ đều lành như những con cừu..."

Anh ta đợi câu trả lời nhưng Blackthorne không nói gì hết, chỉ quay nhìn

về phía nấp hầm. Làm như không ai nói năng câu gì vậy. Nỗi bồn chồn của
họ lại tăng thêm.

Paulus Spillbergen chống khuỷu tay nhổm dậy một cách khó khăn.
"Cậu nói gì vậy, Baccus?"
Van Nekk tiến lại giải thích chuyện người thầy tu và cây thánh giá, về

những điều đã xảy ra và vì sao họ lại ở đây? Hôm nay mắt anh tồi tệ hơn
bao giờ hết.

"Đúng, cái đó nguy hiểm, thiếu tá hoa tiêu ạ", Spillbergen nói.
"Đúng, tôi cũng thấy hoàn toàn sai lầm - cho tôi tí nước..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.