SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 619

không khí. Ta còn sống, anh ngạc nhiên tự nhủ. Ta còn sống và bên ngoài
kia là mưa thật, gió là gió thật, và thổi từ phía Bắc về. Có một cái lò thật với
những cục than thật và nếu cầm cái chén này lên, chắc nó phải đựng nước
thật và có mùi vị thật. Ta không chết. Ta còn sống!

Những người khác đều ngồi im, kiên nhẫn chờ đợi, nhẹ nhàng đối với anh

để tỏ lòng tôn trọng sự dũng cảm của anh. Chưa hề có ai ở Nhật Bản trông
thấy cái cảnh họ vừa trông thấy. Ai nấy đều thầm tự hỏi, bây giờ Anjin-san
sẽ làm gì? Liệu ông ta có đủ sức tự đứng dậy một mình rồi bước đi được
không hay ông ta không còn tinh thần nữa? Nếu ta ở địa vị Anjin-san ta sẽ
hành động thế nào?

Một nữ lì lặng lẽ mang vải ra băng bó bàn tay của Omi đã bị lưỡi kiếm

cứa vào khá sâu. Tất cả vẫn im phăng phắc. Thỉnh thoảng Mariko lại khẽ
gọi Blackthorne trong khi những người khác nhấm nháp trà hoặc sake,
nhưng rất nhỏ nhẹ, như để thưởng thức sự chờ đợi,

ngắm nhìn, nhớ lại.
Đối với Blackthorne, cái tình trạng không có sự sống này hình như kéo dài

vô tận, Rồi mắt anh nhìn được. Tai anh nghe được.

"Anjin-san!"
"Hai?" Anh đáp lại, mệt mỏi ghê gớm, chưa bao giờ anh lại cảm thấy mệt

mỏi đến thế.

Mariko nhắc lại những lời Omi đã nói, làm như đó chính là lời Yabu.

Nàng phải nhắc lại nhiều lần mới tin chắc anh đã hiểu rõ.

Blackthorne thu hết sức lực còn lại, cảm thấy mùi vị ngọt ngào của chiến

thắng.

"Lời nói của tôi là đủ, lời nói của Đại nhân là đủ. Nhưng dù vậy, tôi vẫn sẽ

thề ,trước Chúa như Đại nhân muốn. Vâng cũng như Yabu-san sẽ thề trước
Chúa của Đại nhân là sẽ làm đúng về phía mình như đã cam kết."

"Đại nhân Yabu đồng ý, Đại nhân sẽ thề trước đức Phật."
Thế là Blackthorne thề như ý Yabu muốn. Anh nhận uống một chút trà.

Chưa bao giờ vị trà lại ngon như thế. Chén trà hình như quá nặng, anh
không cầm lâu nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.