SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 650

"Iyé, Anjin-san."
"Mariko-san, tôi cần phải có một người khi bà rời khỏi đây."
"Tôi sẽ nói lại với Yabu-san."
"Mura-san , ông…"
"Ông ta nói ông không nên dùng
"San" với ông ta hay với bất cứ dân làng nào. Họ là phận dưới. Ông nói
"San" với họ hay với bất cứ ai dưới ông là không
"Đúng."
Cũng cái ngày đầu tiên ấy, Fujiko đã cúi rạp đầu sát đất chào anh.
"Fujiko-san chào mừng ông trở lại nhà, Anjin-san. Cô nói ông đã đem lại

cho cô vinh dự rất lớn và cầu xin ông tha thứ cho sự vô lễ của cô ấy ở trên
thuyền. Cô ấy rất vinh hạnh được làm nàng hầu và trông coi nhà cửa cho
ông. Cô ấy hỏi ông có giữ các thanh kiếm đó không, nếu có thì cô rất lấy
làm sung sướng. Gươm đó là của cha cô, đã qua đời rồi. Cô đã không cho
chồng cô vì ông ta đã có kiếm của mình."

"Cảm ơn cô ấy và bà nói hộ cho rằng tôi rất vinh hạnh được cô làm nàng

hầu", anh nói.

Mariko cúi chào. Rất trịch trọng.
"Giờ đây, Anjin-san, ông đã bước vào một cuộc sống mới. Chúng tôi nhìn

ông với những cặp mắt mới. Theo tục lệ, đôi khi chúng tôi tỏ ra trịnh trọng,
rất nghiêm túc. Ông đã mở mắt cho tôi. Rất nhiều. Trước đây đối với tôi,
ông chỉ là một người man di. Xin ông hãy tha thứ cho sự ngu ngốc của tôi.
Những việc ông đã làm chứng tỏ ông là một Samurai. Giờ đây ông là
Samurai thật sự. Xin ông hãy tha thứ cho cách cư xử vô lễ trước đây của
tôi."

Ngày hôm ấy, anh cảm thấy mình rất lớn. Nhưng cái chết suýt xảy ra do

anh tự định đoạt cho mình đã thay đổi con người anh nhiều hơn anh tưởng
và đã ghi mãi mãi dấu ấn bên anh, nhiều hơn tất cả những lần suýt chết
khác cộng lại.

Phải chăng ta đã dựa vào Omi? Rằng Omi sẽ bắt lấy lưỡi kiếm? Chẳng

phải ta đã.báo trước cho nó nhiều lần đó sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.