SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 689

Omi nói rất dài, Blackthorne không hiểu được hết, cũng như đã không

hiểu hết Omi đã nói những gì với Mura, chỉ lõm bõm hiểu được vài từ.

"Xin lỗi, tôi không hiểu."
"Vui? Ông thấy hôm qua có vui không? Cuộc tiến công? Trận đánh
"Giả vờ" ấy mà?"
"À, tôi hiểu. Có. Tôi cho là tốt."
"Thế còn việc làm chứng?"
"Làm chứng! Gã Ronin Nebara Jozen và người của hắn." Omi bất chước

động tác đâm lê và cười.

"Ông đã chứng kiến cái chết của bọn hắn. Chết! hiểu chứ?"
"À hiểu, sự thật là, Omi-san, không thích giết."
"Karma, Anjin-san."
"Karma. Hôm nay huấn luyện?"
"Vâng. Nhưng Yabu Sama muốn chỉ nói chuyện thôi. Lát nữa. Hiểu

không. Anjin-san? Chỉ nói chuyện thôi, lát nữa." Omi nhẫn nại nhắc lại.

"Chỉ nói chuyện. Hiểu."
"Ông bắt đầu nói tiếng chúng tôi giỏi rồi đấy. Phải. Rất giỏi."
"Cám ơn. Khó lắm, ít thì giờ."
"Vâng. Nhưng ông là người tốt và rất cố gắng, chịu khó. Điều đó rất quan

trọng. Chúng ta sẽ có thì giờ, Anjin-san, ông không lo... Tôi sẽ giúp ông."
Omi thấy phần lớn những điều mình nói Blackthorne không hiểu, nhưng
anh ta không cần, chừng nào Anjin-san nắm được ý chính.

"Tôi muốn là bạn ông", anh ta nói, rồi nhắc lại câu đó thật rành rọt.
"Ông có hiểu không?"
"Bạn? Tôi hiểu, bạn."
Omi trỏ vào mình rồi trỏ vào Blackthorne:
"Tôi muốn là bạn của ông."
"À! Cảm ơn. Rất vinh dự."
Omi lại mỉm cười và cúi chào, như người bằng vai bằng vế rồi bước đi.
"Bạn với nó?" Blackthorne lẩm bẩm.
"Nó quên rồi sao? Ta, ta không quên."
"A, Anjin-san", Fujiko nói, vội vã chạy lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.