SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 690

"Ông đã muốn ăn chưa? Yabu Sama sắp cho người gọi ông đấy."
"Vâng, cảm ơn cô. Vỡ nhiều?" Anh hỏi, tay trỏ vào ngôi nhà.
"Xin lỗi, rất tiếc, nhưng ông phải nói:
"Có vỡ nhiều không?"
"Có vỡ nhiều không?"
"Không có tổn thất gì đáng kể, Anjin-san."
"Tốt. Không bị thương?"
"Xin lỗi, rất tiếc, nhưng ông phải nói là:
"Không ai bị thương chứ?"
"Cảm ơn. Không ai bị thương."
Đột nhiên, Blackthorne cảm thấy ớn, cứ liên tục bị sửa chữa mãi, anh liền

chấm dứt câu chuyện bằng một mệnh lệnh.

"Tội bị đói. Ăn."
"Vâng, ngay bây giờ đây ạ. Xin lỗi, nhưng đáng lẽ ông phải nói là
"Tôi đói." Người ta đói, chứ không bị đói." Cô đợi cho đến khi anh nhắc

lại đúng rồi mới quay vào.

Anh ngồi trên hiên nhìn Uekiya, ông lão làm vườn, đang sửa sang lại

những chỗ đổ, gẫy và thu dọn lá rụng rải rác. Anh trông thấy phụ nữ và trẻ
con đã chữa nhà trong làng và những chiếc thuyền đang ra khơi, lướt trên
sóng bập bềnh. Những dân làng khác đang cặm cụi ngoài ruộng, gió lúc này
đã giảm nhiều. Không biết họ phải trả những thuế gì, anh tự hỏi. Mình chịu
không thể làm nông dân ở đây được... không những ở đây... mà ở bất cứ
đâu.

Khi trời bắt đầu sáng, anh đã cảm thấy lo buồn trước cảnh tượng tàn phá ở

làng.

"Trận bão này chẳng làm suy suyển được một ngôi nhà ở Anh", anh đã nói

với Mariko như vậy."Ồ, dĩ nhiên đó là một cơn gió mạnh nhưng không phải
dữ. Tại sao ở đây không xây nhà bằng đá hay bằng gạch?"

"Vì những trận động đất, Anjin-san. Tất nhiên động đất thì nhà bằng đá sẽ

vỡ, đổ sập xuống và có thể làm dân chúng bị thương hoặc chết. Với kiểu
xây dựng của chúng tôi, chỉ thiệt hại ít thôi. Ông sẽ thấy mọi cái được xây
dựng lại nhanh như thế nào."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.