SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 713

căm ghét. Người bác này của Fujiko nổi tiếng về những cơn điên giận dữ
dội, không thể kìm nén nổi, khiến hắn bất thần đánh người không hề nói
trước, chỉ có đám đầy tớ hoặc phụ nữ trong nhà hắn chịu đau khổ.

"Xin mời bác vào. Bác đến thăm chúng cháu sớm thế thật tốt quá", Fujiko

nói.

"À, Fujiko-san. Cái... cái mùi hôi thối gì thế này?"
"Tướng công cháu đang nấu thịt rừng của Đại nhân Toranaga gửi cho...

Tướng công cháu đang bày cách nấu ăn cho đám đầy tớ khốn nạn của
cháu."

"Nếu ông ta muốn nấu ăn, bác nghĩ ông ta làm được, nhưng..." Buntaro

nhăn mũi tỏ vẻ kinh tởm.

"Phải, một ông chủ muốn làm gì ở trong nhà mình cũng được cả, trong

phạm vi của luật pháp, trừ phi làm phiền hàng xóm."

Về pháp lý một mùi như thế có thể là lý do để kiện cáo và có thể là rất tệ

hại cho những người hàng xóm gây phiền nhiễu. Người dưới không bao giờ
làm cái gì để quấy rầy người trên. Nếu không sẽ mất đầu. Vì vậy cho nên,
trên khắp đất nước này, Samurai sống một cách thận trọng và lễ độ gần các
Samurai khác ngang hàng nếu có thể được, nông dân sống cạnh nông dân,
thương nhân sống tại các phố riêng của họ, còn eta thì sống biệt lập ở bên
ngoài. Omi là láng giềng gần nhất cả họ.Ông ta là cấp trên, Fujiko thầm
nghĩ.

"Cháu mong không có ai bị quấy nhiễu", cô nói với Buntaro, trong lòng

không yên, tự hỏi không biết ông bác mình đang định bày đặt ra chuyện độc
ác gì mới nữa đây.

"Bác muốn gặp ông chủ của cháu?" Cô định đứng dậy, nhưng Buntaro

ngăn cô lại.

"Không, cháu đừng làm phiền ông ấy. Bác sẽ đợi." Hắn trịnh trọng nói và

tim cô muốn ngừng đập. Buntaro không hề nổi tiếng lịch sự, và thái độ lễ
phép của hắn rất nguy hiểm.

"Bác xin lỗi đã đến như thế này mà không cho người đến trước xin được

gặp", hắn nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.