SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 736

"Iyé. Watashi oyogu ima." Không tôi đi bơi.
"Hai, Anjin Sama." Fujiko ngoan ngoãn quay lại lên tiếng gọi. Hai người

đầy tớ chạy ra. Cả hai đều là những thanh niên trong làng khỏe mạnh và có
tiếng bơi giỏi.

Blackthorne không phản đối. Đêm nay anh biết những lời phản đối của

anh sẽ vô nghĩa.

"Cũng được", anh nói to trong khi loạng choạng đi xuống chân đồi, hai

thanh niên theo sau. Đầu óc anh mụ mẫm vì say rượu

"Dẫu sao thì ta cũng đã làm cho nó phải ngủ. Nó không còn làm khổ được

nàng nữa lúc này."

Blackthorne bơi một tiếng đồng hồ và cảm thấy dễ chịu. Khi trở về, anh

thấy Fujiko đợi ở hiên với một ấm trà mới. Anh uống một ít trà, rồi về
phòng và ngủ ngay lập tức.

Giọng nói của Buntaro, đầy độc ác, đánh thức anh dậy. Tay phải anh nắm

ngay lấy báng khẩu súng ngắn đã nạp đạn sẵn, anh luôn luôn giấu dưới
đệm, tim đập thình thịch do bị đánh thức đột ngột.

Tiếng nói của Buntaro bỗng ngừng lại. Mariko bắt đầu nói. Blackthorne

chỉ hiểu được lõm bõm một vài từ nhưng anh cảm thấy được giọng nàng, tỏ
ra biết điều và van nài, nhưng không phải van nài một cách hèn hạ, hay rền
rĩ, khóc lóc, mà vẫn là cái giọng thanh thản, vững vàng thường nhật của
nàng, Buntaro lại hét.

Blackthorne cố gắng không nghe.
"Xin ông đừng can thiệp", nàng đã bảo anh và nàng là con người thông

minh sáng suốt. Anh không có quyền gì hết, nhưng Buntaro thì có rất nhiều
quyền:

"Tôi xin ông, Anjin-san, hãy thận trọng. Hãy nhớ những điều tôi nói về

những cái tai nghe và Hàng rào tám lớp."

Anh lặng lẽ nằm xuống, người đẫm mồ hôi lạnh và cố buộc mình nghĩ đến

những điều Mariko đã nói.

"Ông thấy không, Anjin-san", nàng đã nói với anh vào cái tối rất đặc biệt

khi họ đang uống nốt chai sake cuối cùng sau nhiều chai cuối cùng khác và
anh đã nói đùa về tình trạng thiếu sự riêng biệt ở khắp nơi - lúc nào cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.