SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 74

tưởng đã chết. Mấy nhà sư tìm thấy tôi và chữa vết thương cho tôi. Nhưng
họ không thể cho lại được tôi

"Ánh sáng..."
Ngón tay của ông lão cứ ấn sâu mãi." Họ để tôi ở cùng với một nhà sư mù,

ông này dạy tôi xoa bóp và tập nhìn bằng những ngón tay của mình. Bây
giờ, ngón tay tôi nói cho tôi nhiều hơn đôi mắt trước kia, tôi nghĩ thế."

"Cái vật cuối cùng, tôi nhớ lại khi nhìn bằng đôi mắt của tôi là cái mồm

rộng hoác và hàm răng hỏng của tên cướp, thanh kiếm loáng một đường
vòng cung và sau nhát chém là mùi thơm của hoa. Tôi đã nhìn thấy mùi
thơm trong mọi màu sắc của nó, Yabu Sama. Đó là từ rất lâu rất lâu trước
khi bọn rợ đến đất của chúng ta - năm mươi, sáu mươi năm trước - nhưng
tôi đã nhìn thấy màu sắc của hương thơm. Tôi đã nhìn thấy cõi Niết Bàn, tôi
nghĩ thế, và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhất thấy gương mặt của
Phật. Mù loà cũng chỉ là một giá nhỏ trả cho một món quà tặng như vậy, có
phải không?"

Không có tiếng trả lời. Suwo cũng không hề đợi một tiếng trả lời. Yabu đã

ngủ như được dự tính. Ngài có thích câu chuyện của tôi không, Yabu Sama?
Suwo thầm hỏi, sung sướng như một người già. Tất cả đều thật, chỉ trừ một
điều. Tu viện không ở gần Osaka mà ở biên giới phía Tây của nhà ngươi.
Ikaoa Jikkiu.

Ta có thể bễ gãy cổ ngươi một cách dễ dàng, ông lão nghĩ. Đó sẽ là một ân

huệ đối với Omi-san. Đó sẽ là điều nhân đức đối với cả làng. Và sẽ là một
đền đáp rất nhỏ một món quà tặng cho người bảo trợ ta. Mình sẽ làm điều
đó bây giờ? Hay sau đó?

*
* *
Spillbergen giơ nắm rơm lên, nét mặt ông căng thẳng.
"Ai muốn rút trước?"
Không ai trả lời. Blackthorne dường như đang gà gật ngủ, người tựa vào

một góc mà từ hồi nào anh không hề nhúc nhích. Mặt trời gần lặn rồi.

"Phải có người rút trước chứ", Spillbergen nói xẵng.
"Nào, không còn nhiều thời gian đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.