SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 782

CHƯƠNG 38

----

Nguồn : hoi-ls; e-thuvien
Prc: Vanlydocnhan

~ C

ó Naga đi kèm, Blackthorne lê bước phiền muộn xuống đồi tiến

về phía hai bóng người ngồi trên tấm chăn giữa vòng lính gác. Phía xa là
rặng núi vút lên phía chân trời mây phủ. Trời oi bức. Đầu anh đau nhức
nhối vì nỗi đau buồn mấy hôm vừa rồi, lo lắng cho Mariko và đã từ lâu
không thể nói chuyện được gì hết ngoài tiếng Nhật. Giờ đây anh đã nhận ra
rằng một chút đau khổ đã hết.

Đã nhiều lần anh tới nhà Omi để tìm Mariko hoặc để hỏi thăm về nàng.

Các Samurai luôn luôn xua anh lịch sự nhưng cương quyết. Omi đã nói với
anh như một tômôdaski, một người bạn, là nàng vẫn khỏe mạnh. Đừng lo,
Anjin-san. Ông có hiểu không? Có, anh đã nói, hiểu, nhưng chỉ có điều là
anh không thể gặp nàng.

Rồi, anh đã được Toranaga gọi đến và đã muốn nói với anh rất nhiều,

nhưng vì anh thiếu từ nên chẳng thể làm nổi được điều gì chỉ làm Toranaga
bực bội. Fujiko đã đi thăm Mariko nhiều lần. Khi nàng trở về, nàng luôn nói
Mariko vẫn khỏe mạnh, và nói thêm lần nào cũng giống lần nào. Shipai
suruna, Anjin-san. Wakarin masu? Đừng lo - Đại nhân hiểu không?

Đối với Buntaro dường như đã không có chuyện gì xảy ra. Họ chào hỏi

mấy lời lịch sự khi gặp nhau ban ngày. Ngoài việc thỉnh thoảng dùng nhà
tắm, Buntaro giống như bất cứ một Samurai nào khác ở Anjiro, không thân
mật cũng chẳng ra lạnh nhạt.

Từ sáng sớm đến tối mịt, Blackthorne bị săn đuổi bởi cuộc tập ngày một

khẩn trương. Anh đã phải cố nén nỗi buồn chán của mình để cố gắng dạy,
cố găng học tiếng. Đến tối, anh luôn cảm thấy kiệt sức. Nóng, mồ hôi, nước
mưa ướt đẫm. Và cô đơn. Chưa bao giờ anh thấy cô đơn như thế, cảm thấy
một cách sâu sắc là mình không thuộc cái thế giới xa lạ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.