SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 785

"Không phải lỗi của cháu", anh nghẹt thở không nhận ra là không phải

mình đang nói tiếng Nhật.

"Lỗi tại cô ta! Của cô! Đồ chó cái sát nhân!"
Fujiko chậm chạp nhìn lên. Nàng nhìn thấy ngón tay buộc tội và sự căm

ghét trên nét mặt anh. Nàng thì thào ra lệnh cho Nigatsu, người đầy tớ của
nàng.

Nigatsu lắc đầu và bắt đầu van xin.
"Ima!"
Cô hầu chạy đi. Cô quay lại với một thanh kiếm, nước mắt chảy ròng ròng

xuống má. Fujiko cầm thanh kiếm đưa cho Blackthorne bằng cả hai tay.
Nàng nói và mặc dầu anh không hiểu tất cả mọi từ, anh biết là nàng nói:

"Thiếp chịu trách nhiệm, xin hãy kết liễu đời thiếp vì đã làm Đại nhân

không vừa ý"

"Igé!" Anh nắm lấy thanh kiếm và quăng nó đi.
"Nàng tưởng như vậy sẽ đem nổi Uekiya trở lại cuộc đời này được ư?"
Rồi, đột nhiên, anh nhận ra điều gì anh đã làm, và điều anh đang làm lúc

này.

"Ôi, lạy Chúa…"
Anh rời họ. Trong cơn tuyệt vọng, anh ra mô đất ngoài làng, gần miếu thờ

bên cạnh cây bách già và anh khóc.

Anh khóc bởi vì một người tốt đã chết một cách vô lý và bởi vì bây giờ

anh biết là chính anh đã giết ông ta.

"Đức Chúa hãy tha thứ cho con. Trách nhiệm ở con chứ không phải ở

Fujiko. Con đã giết ông ấy. Con đã ra lệnh ngoài con ra không ai được động
tới con chim đó. Con đã hỏi nàng là mọi người đã hiểu điều đó chưa, và
nàng trả lời có. Con đã ra lệnh vui vẻ nghiêm chỉnh nhạo báng nhưng bây
giờ thôi cũng không sao. Con đã ra lệnh, biết luật pháp của họ và biết phong
tục của họ. Ông già đã phá vỡ cái luật ngu xuẩn của con và Fujiko-san còn
biết làm thế nào được nữa. Tôi đáng trách."

Cuối cùng nước mắt đã cạn. Bấy giờ đêm đã khuya. Anh quay về nhà.
Fujiko vẫn đợi anh như thường lệ, nhưng có một
mình. Thanh kiếm đặt ngay trong lòng nàng. Nàng dâng cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.