SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 803

Một nhà chái tạm thời đã được dựng lên ở một góc vườn, trên cái nền gọn

ghẽ, với những tấm đệm sạch. Trong nhà một bình nhỏ cắm một bông hoa.
Omi đang đợi anh cùng với một bà già móm, nét mắt khắc khổ.

"Xin mời ngài ngồi, Anjin-san", Omi nói.
"Cám ơn ngài, và cám ơn đã cho quần áo", anh trả lời bằng thứ tiếng Nhật

ấp úng.

"Xin đừng nhắc tới chuyện đó. Ngài thích trà hay sake?"
"Trà", Blackthorne quyết định, anh nghĩ nên để đầu óc sáng láng cho cuộc

phỏng vấn với Toranaga.

"Cám ơn."
"Đây là mẹ tôi", Omi nói một cách long trọng, rõ ràng bà là thần tượng.
Blackthorne cúi chào. Bà già cười màu mè, hít hơi.
"Đây là niềm vinh dự của tôi, Anjin-san", bà cụ nói.
"Cám ơn cụ, nhưng tôi là người được vinh dự." Blackthorne nhắc lại một

cách máy móc phép tắc lịch sự mà Mariko đã dạy anh.

"Anjin-san, chúng tôi rất lấy làm buồn thấy nhà của ngài bị cháy."
"Người ta có thể làm được gì? Đó là karma, neh?"
"Vâng, karma", bà già quay đi và cau mặt.
"Nhanh lên, Anjin-san muốn trà nóng."
Người con gái đứng bên cạnh người hầu mang khay làm Blackthorne bàng

hoàng không nhớ nổi. Rồi anh nhớ ra nàng. Phải chăng đó là cô gái anh đã
gặp đi cùng Omi lần đầu tiên, khi anh đi qua quảng trường làng trên đường
đi tới chiếc galleon?

"Đây là vợ tôi" Omi nói ngắn gọn.
"Rất hân hạnh", Blackthorne nói khi nàng ngồi vào chỗ, quỳ và cúi chào.
"Ngài hãy tha thứ cho sự chậm chạp của nó." Mẹ của Omi nói.
"Trà có đủ nóng không ạ?"
"Cám ơn cụ, rất ngon ạ." Blackthorne để ý thấy bà cụ không dùng tên của

người vợ như lý ra nên dùng. Nhưng rồi anh không ngạc nhiên bởi vì
Mariko đã nói với anh về địa vị thống trị của bà mẹ chồng trong xã hội
Nhật

"Cám ơn Chúa, ở Châu Âu không như thế", anh đã nói với nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.