SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 810

"Người muốn gặp ông sau bữa ăn tối.Sẽ có một cuộc họp toàn thể tất cả

các sỹ quan."

"Tôi được vinh dự."
"Anjin-san, xin mời ông đi cùng tôi bây giờ nếu ông vui lòng."
"Tất nhiên, tôi rất lấy làm vinh dự."
Lại cúi chào một chập rồi Blackthorne lên ngựa và họ phi xuống đồi. Khi

đoàn Samurai tới quảng trường, Naga gò cương ngựa.

"Anjin-san!"
"Tôi xin cám ơn ông với tất cả tấm lòng tôi, vì ông đã cứu Lãnh chúa

Toranaga. Cho phép tôi được làm bạn của ông..." và vài từ nữa Blackthorne
không nắm được.

"Xin lỗi, tôi không hiểu, Karte iru?"
"À, tôi xin lỗi. Karite iru - một karite iru, một người khác – như là
"Mắc nợ." Ông có hiểu
"Món nợ?"
"Nợ" nảy ra trong đầu Blackthorne.
"Ah so đesu? Wakari masu."
"Tốt. Tôi chỉ nói là tôi nợ ông một món nợ."
"Đó là nhiệm vụ của tôi, neh?"
"Vâng. Nhưng dù thế, tôi nợ ông một cuộc đời."
*
"Toranaga Sama nói tất cả thuốc súng đại bác và đạn dược đều để lại trên

tàu của ông, Anjin-san, ở Anjriô này trước khi nó dời đi Yedo. Người hỏi
anh phải mất bao nhiêu lâu mới có thể đưa nó ra khơi được?"

"Còn tùy thuộc vào tình trạng của nó, nếu sửa chữa và chăm sóc nó, cột

buồm đặt lại... Lãnh chúa Toranaga có biết hiện nay tàu như thế nào
không?"

"Con tàu dường như tốt, Người nói, nhưng Người không phải là thủy thủ,

vì vậy Người không chắc. Người không đến xem từ khi nó được đưa về
cảng Yedo và Người đã ra lệnh phải chăm sóc nó. Giả như tàu có thể đi biển
được, neh? Người hỏi anh phải mất bao nhiêu để có thể chuẩn bị cho nó ra
trận?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.