SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 821

"Cảm ơn, Anjin-san", Toranaga nhìn anh cúi chào và ra đi. Khi họ còn lại

một mình, ông quay sang Mariko.

"Thế nào, bà nghĩ sao?"
"Hai điều, thưa Đại nhân. Trước tiên, lòng căm ghét của ông ấy đối với

những người Jesuit là vô cùng vô tận, thậm chí còn hơn cả đối với người
Portugal, vì vậy ông ấy là người trừng phạt để Đại nhân dùng chống lại một
trong hai loại đó hoặc là cả hai, nếu Đại nhân cần một sự trừng phạt. Chúng
ta biết ông ấy dũng cảm, vì vậy ông ấy sẽ dũng cảm mở bất cứ cuộc tấn
công nào ở biển. Hai là, tiền vẫn là mục đích của ông ấy. Theo chỗ thiếp
được biết, tiền là phương tiện thật sự, duy nhất mà những người rợ có để
đạt được quyền lực vĩnh cửu. Họ mua đất đai và địa vị - ngay cả Nữ hoàng
của họ cũng là một lái buôn và

"Bán" đất cho các vương tước, mua tàu và đất đai. Thưa Chúa công, ngoài

cái đó, họ không hiểu nổi quyền lực, hoặc chiến tranh là cuộc sống và cuộc
sống là sự chết."

"Những người Cơ đốc giáo có phải là kẻ thù của ta không?"
"Thiếp không tin như vậy."
"Người Portugal?"
"Thiếp tin là họ chỉ nghĩ đến lợi nhuận, đất đai và rao giảng lời Chúa."
"Những người Cơ đốc giáo có phải là kẻ thù của ta không?"
"Thưa Đại nhân, không. Mặc dù một số kẻ thù của Đại nhân có thể là Cơ

đốc giáo - Thiên Chúa hoặc Tin Lành."

"A, nàng nghĩ Anjin-san là kẻ thù của ta?"
"Không thưa Đại nhân. Không, thiếp tin ông ta kính trọng Đại nhân và,

cuối cùng sẽ trở thành một chư hầu thực sự."

"Thế còn những người theo Cơ đốc giáo của chúng ta? Ai là kẻ thù?"
"Chúa Harima, Kiyama, Onoshi , và tất cả những Samurai nào chống lại

Đại nhân."

Toranaga cười.
"Đúng, nhưng có phải các thầy tu khống chế họ như Anjin-san nói

không?"

"Thiếp không ngờ thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.