SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 839

tớ rộn ràng sung sướng, lau dọn, chuẩn bị, hãnh diện là vận hạnh đã đến với
ngôi nhà họ.

Khi tất cả đã đâu vào đấy kế hoạch của các thiếu nữ khác được sắp xếp lại,

Gyoko vào phòng mình, nằm nghỉ một lát để lấy lại sức. Bà chưa nói với
Kiku về chuyện hợp đồng.

Ta hãy đợi xem sao, bà ta nghĩ. Nếu ta có thể thu xếp được như ta đòi hỏi

thì có lẽ ta sẽ để cho Kiku yêu kiều của ta đi. Nhưng ta không bao giờ biết
được trước nàng đi về với ai. Ta cũng mừng là đã có được cái viễn kiến nói
rõ với Toda phu nhân trước khi ta ra về. Tại sao ngươi lại khóc, cái con mụ
già xuẩn ngốc này? Mi lại say rồi sao? Hãy khôn ngoan lên chứ! Giá trị của
bất hạnh có nghĩa lý gì đối với mi?

"Hanachan."
"Dạ thưa mẹ." Đứa bé gái chạy tới, mới sáu tuổi, đôi mắt nâu to, mớ tóc

dài, dễ thương, cô bé mặc một chiếc kimono lụa mới, màu đỏ tươi.Gyoko
vừa mua đứa trẻ được hai hôm trước qua người mối lái trẻ con ở địa
phương Mura.

"Con có thích cái tên mới của con không?"
"Ồ, con thích lắm, thích lắm. Con hết sức vinh hạnh, mẹ Sama?" Tên đó

có nghĩa là bông hoa nhỏ - như Kiku muốn gọi là

"Hoa cúc"- và Gyoko đã đặt cho đứa bé tên đó ngay hôm đầu tiên.
"Bây giờ ta là mẹ con", Gyoko đã nói với đứa nhỏ một cách tử tế, nhưng

kiên quyết khi bà ta trả tiền và nhận quyền sở hữu, sung sướng vì một nhan
sắc như thế lại có thể nẩy sinh ra từ một người đàn bà mập mạp, thô kệch
trong gia đình đánh cá Tamasaki. Sau bốn ngày mặc cả căng thằng, bà ta đã
trả một koban để mua đứa nhỏ cho đến năm hai mươi tuổi, số tiền đủ để
nuôi gia đình Tamasaki trong hai năm.

"Lấy cho mẹ ít trà, rồi lấy lược và mấy lá chè thơm để làm cho miệng ta

hết mùi rượu đi."

"Dạ, thưa mẹ Sama." Cô bé lao đi một cách mù quáng, hụt hơi, cố gắng

làm vừa lòng và đâm sầm vào váy của Kiku ở lối cửa.

"Ôi, ôi, Xin lỗi..."
"Em phải cẩn thận, Hanachan."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.