SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 847

"Ôi em xin lỗi, Mariko Sama, nhưng cả hai vị trông nghiêm trang quá. Em

giả vờ trang trọng khi nói về trà y như thể nó là một điều quan trọng! Chỉ để
mua vui cho Đại nhân và phu nhân thôi."

Họ nhìn Blackthorne ăn hết con gà lôi.
"Ngon", anh nói
"Rất ngon. Xin cám ơn Gyoko-san hộ."
"Bà rất vinh dự", Kiku rót thêm sake cho cả hai. Rồi biết là đến lúc, nàng

nói một cách thơ ngây:

"Xin cho thiếp được hỏi cái gì đã xảy ra hôm nay tại trận động đất. Thiếp

nghe nói Anjin-san đã cứu Lãnh chúa Toranaga? Thiếp coi là vinh dự được
biết trước."

Nàng ngồi một cách kiên nhẫn, để cho Blackthorne và Mariko say sưa kể

chỉ đệm thêm một tiếng

"ồ" hoặc
"Rồi sao nữa?" hoặc rót thêm sake không ngừng, nàng rất chịu khó nghe.
Và khi họ nói xong, Kiku kinh ngạc trước sự dũng cảm của họ và sự may

mắn của Lãnh chúa Toranaga. Họ trò chuyện một lúc, Blackthorne đứng
lên, người hầu gái được lệnh chỉ đường cho anh.

Mariko phá vỡ sự im lặng:
"Trước đây nàng chưa ăn thịt bao giờ phải không, Kiku-san?"
"Nhiệm vụ của em là làm bất cứ cái gì để chiều ông ấy chỉ một chút thôi,

neh?"

"Tôi chưa bao giờ lại biết được một người phụ nữ có thể hoàn hảo đến

như vậy. Bây giờ tôi mới hiểu bao giờ cũng cần phải có một thế giới Bềnh
bồng, một thế giới Thùy dương, đàn ông thật là may mắn, tôi thật bất tài."

"Ồ, đấy không bao giờ là mục đích của em, không bao giờ, Mariko Sama.

Và không bao giờ là mục đích của chúng em. Bọn em ở đây để chiều lòng,
trong một giây phút thoáng qua."

"Đúng. Tôi chỉ muốn nói rất thán phục em. Tôi muốn nhận em làm em."
Kiku cúi chào:
"Em không xứng đáng với vinh dự đó." Giữa hai người có sự ấm áp. Rồi

nàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.