"Ồ! Không biết chàng có thích xem không? Chúng ở buồng bên, em có
thể đi lấy chúng - chúng rất hấp dẫn."
"Chàng có thích xem chúng không, Anjin-san? Nàng nói chúng rất ngộ."
Mariko cố ý đổi từ.
"Tại sao không?" Blackthorne nói, cổ họng anh thắt lại tất cả con người
anh căng lên vì hương thơm và mùi đàn bà của họ.
"Nàng, nàng dùng dụng cụ để chăn gối?" Anh hỏi.
"Kiku-san nói, thỉnh thoảng, Anjin-san ạ. Nàng nói, và đó là sự thật -
phong tục của chúng tôi là luôn luôn cố gắng kéo dài giây phút
"Mây Mưa" bởi vì chúng tôi tin trong giây phút ngắn ngủi ấy, con người
phải chết của chúng ta là một với các vị thần linh. Vì vậy điều quan trọng là
phải hết sức kéo dài nó, neh? Gần như một nhiệm vụ, neh?"
"Đúng."
"Đúng, nàng nói là một với các vị thần linh là điều chính yếu. Đó là một
niềm tin tốt và rất có thể, anh cố nghĩ thế không. Cảm giác trên mây là thoát
trần và thần thánh. Phải không? Vì vậy bất cứ một phương tiện nào để ở lại
với các vị thần linh cho thật lâu là nhiệm vụ của chúng tôi, neh?"
"Vâng. Rất đúng."
"Chàng thích sake không, Anjin-san?"
"Cảm ơn."
Nàng phe phẩy quạt
"Chuyện trên Mây và Mây Mưa, hay Cửa và Thác như chúng tôi gọi là rất
Nhật Bản, Anjin-san. Trong việc chăn gối, làm người Nhật Bản là điều rất
quan trọng, neh?"
Nàng nhẹ người khi anh cười và cúi chào như một triều thần,
"Vâng. Quả như vậy. Tôi là người Nhật, Mariko-san. Honto!"
Kiku quay lại với một chiếc valy viền lụa. Nàng mở và lấy ra một cái
dương vật bằng ngà kích thước giống như thật và một cái nữa làm bằng chất
liệu mềm hơn, đàn hồi, Blackthorne chưa bao giờ được nhìn thấy. Nàng để
chúng sang bên một cách cẩu thả.
"Những vật này tất nhiên là harigata bình thường, Anjin-san." Mariko nói
bình thản mắt nàng nhìn dán vào những vật khác.