SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 877

sẽ đánh cược rằng điều đó không phải là ý nghĩ của ngươi - cái việc nhờ ta
hướng dẫn đó.

"Hai" , ông nghe tiếng Blackthorne nói một cách cả quyết.
"Tốt", ông đáp gọn.
"Vì Anjin-san đã rộng rãi như vậy nên ta chấp nhận lời đề nghị

của.ông.ấy. Một nghìn Koku. Cái đó sẽ giúp đỡ được cho những Samurai
túng quẫn khác. Hãy nói với ông ấy, quân lính của ông ấy sẽ đợi ông ấy ở
Yedo. Ta sẽ gặp ông ấy rạng sáng mai, Anjin-san."

"Vâng, xin cám ơn ToraNaga-san."
"Mariko-san, hãy trao đổi với Kasigi phu nhân ngay. Vì bà đã đồng ý với

số tiền, ta nghĩ bà ta sẽ đồng ý với sự thu xếp của nàng, dù nó có ghê tởm
đến mấy, mặc dù ta cho rằng bà ta cần đến sáng mai để cân nhắc kỹ cái
khoản tiền nực cười đó. Hãy sai người ra lệnh cho cái mụ Gyoko đó có mặt
ở đây lúc mặt trời lặn. Bà ta có thể đem người kỹ nữ theo. Kiku-san có thể
hát trong khi chúng ta nói chuyện, neh?"

Ông cho họ lui, sung sướng vì đã tiết kiệm được một nghìn rưỡi Koku.

Con người thật là hoang phí, ông nghĩ một cách khoan nhượng.

"Như vậy có đủ để tôi lập được một đoàn thủy thủ không?" Blackthorne

hỏi.

"Ồ, có chứ, Anjin-san. Nhưng Đại nhân còn chưa đồng ý cho phép ông đi

Nagasaki", Mariko nói.

"Năm trăm Koku là thừa đủ để sống trong một năm, còn năm trăm kia sẽ

cho ông khoảng một trăm tám mươi koban bằng vàng để mua các thủy thủ.
Đó là khoản tiền rất lớn."

Fujiko nhỏm người lên một cách đau đớn và nói với Mariko.
"Nàng thiếp của ông nói ông không cần phải lo lắng, Anjin-san. Nàng có

thể đưa thư vay tiền cho một số người cho vay tiền, họ sẽ ứng trước cho
ông tất cả những cái ông cần. Vợ ông sẽ thu xếp mọi thứ."

"Vâng, nhưng tôi có phải trả cho những gia nhân của tôi không? Tôi làm

thế nào để trả cho một ngôi nhà Fujiko-san, nhà của tôi."

Mariko choáng váng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.