SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 880

mặc dù cái đêm huyền ảo không bao giờ qua đi và cũng như cái đêm nọ
không bao giờ được bàn tới, nhưng cả hai đều sống trong trí tưởng tượng
của họ mãi mãi.

"Anh."
"Em."
"Em xiết đỗi tự hào khi em nghe nói nàng đứng bên cổng thật lâu. Nét mặt

anh lúc này thật mênh mông, Anjin-san."

"Trong một giây phút, chút nữa thì anh quên mất lời em.dặn. Chỉ còn một

tí nữa là anh đã hôn nàng trước mặt mọi người."

"Oh, Anjin-san, nếu vậy thì sẽ là quá khủng khiếp!"
"Oh ko, em nói đúng! Nếu không có em, hẳn là anh đã bị mất mặt rồi, một

con giun quằn quại trong bùn đất."

"Ngược lại, tiếng tăm anh đã lừng lẫy và lòng quả cảm của anh là điều

không còn nghi ngờ. Anh có thích một trong những cái đồ lạ lùng ấy
không?"

"Ôi, thưa phu nhân, ở đất nước của tôi, chúng tôi.có một phong tục cổ

xưa: Một người đàn ông không bàn những thói quen riêng tư của một phụ
nữ với một người phụ nữ khác."

"Chúng tôi cũng có cùng một phong tục như thế. Nhưng em hỏi anh có

thích không, chứ không hỏi điều gì khác. Vâng, chúng ta đều có cùng chung
một phong tục. Em sung sướng vì anh đã thích cái đêm hôm ấy." Nụ cười
nàng ấm áp.

"Làm một người Nhật Bản ở nước Nhật là một điều khôn ngoan, neh?"
"Anh không biết cám ơn em như thế nào cho đủ vì đã dạy bảo anh, đã dẫn

dắt anh, đã mở mắt cho anh", anh nói.

"Vì..." Anh định nói, vì đã yêu anh. Nhưng anh lại nói.
"Vì đã hiện diện."
"Em chẳng làm điều gì hết. Anh chính là anh."
"Anh cám ơn em vì tất cả, và món quà của em."
"Em sung sướng vì niềm hạnh phúc của anh to lớn."
"Anh buồn vì niềm hạnh phúc của em không có gì. Anh rất mừng vì em

được lệnh đi Suối khoáng. Nhưng tại sao lại Osaka?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.