SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 890

"Bà ấy sẽ không đi cùng ông ấy. Ta nghe nói vết bỏng của bà ấy nặng. Bà

ấy sẽ tới Yedo bằng thuyền sau. Anh biết phải làm gì?"

Mo cười.
"Hầy, tôi nghe nói Yedo rất giầu có, mọi người tè vào chậu bạc - ngay cả

eta nữa. Và đàn bà thì có nước da như bọt biển và nhẵn thín không có lông.
Có đúng vậy không, Mura-san?"

Một người dân làng khác hỏi." Họ không có lông ư?"
"Yedo chỉ là một làng chài nhỏ bẩn thỉu, không thể tốt bằng Anjiro khi ta

đến đó lần đầu tiên." Mura nói với họ, vẫn không ngừng tay đào.

"Đó là lúc cùng Đại nhân Toranaga, khi tất cả chúng ta cùng đi săn với

Beppu. Chúng ta có ba nghìn người. Còn về lông, thì tất cả các cô gái ta
biết đều có, trừ một cô người Triều Tiên nhưng cô nói cô đã cho nhổ đi từng
sợi một."

"Một số phụ nữ sẽ làm thế để hấp dẫn chúng ta, neh?" có người nói.
"Đúng. Nhưng tôi muốn được nhìn một cái." Ninjin nói móm mém.
"Vâng, tôi muốn nhìn một cái Cổng Ngọc nhẵn lì."
"Tôi bằng lòng đánh cuộc một thuyền cá lấy một thùng phân là rứt những

cái ấy ra hẳn phải đau lắm", Mo huýt sáo.

"Khi tôi là một kami tôi sẽ ở trong tòa nhà thiên đường của Kiku-san!

Người ta nói nàng sinh ra đã có mùi thơm."

Tất cả cười ầm và xoay lưng đào. Hố sâu thêm dưới trời mưa.
Tất cả đều ngừng và xích lại gần.
"Cái gì vậy, Mura-san?"
"Ta vừa nghe người ta xì xào nàng sẽ trở thành thiếp của Lãnh chúa

Toranaga. Người đã mua hợp đồng của nàng sáng nay, ba nghìn Koku."

Một con số choáng hồn, nhiều hơn cả làng kiếm được bằng cá và lúa trong

hai mươi năm. Lòng kính trọng của họ đối với nàng tăng lên nếu điều đó là
thật. Và Anjin-san, do đó là người đàn ông cuối cùng trên mặt đất này đã
hưởng nàng như một kỹ nữ hạng nhất.

"Í ì…" , Mo lẩm bẩm, không nói ra thành lời.
"Nhiều tiền quá. Mình không biết mình nên nôn, hay tè, hay đánh rắm

nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.