SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 896

"Thưa Đại nhân."
"Tsukku-san, người thầy tu Cơ đốc?"
"Ồ ông ta! ông ta ở quanh quất đâu trong làng, nhưng ở bên kia cầu. Ông

ta bị cấm không được sang bên này nếu không có lệnh của Đại nhân. Sao?
Có quan trọng không ạ? Ông ta nói điều gì đại khái là ông ta rất vinh dự nếu
được gặp Đại nhân khi tiện. Đại nhân có muốn ông ta tới đây không?"

"Ông ta có một mình không?"
Môi Buntaro cong lên.
"Không. Ông ta có một đoàn tùy tùng hai mươi thầy tăng, tất cả đều trọc

đầu như ông ta - tất cả đều là người Kyushu, thưa Đại nhân; tất cả đều xuất
thân dòng dõi và tất cả đều là Samurai. Tất cả đều có ngựa nhưng không có
vũ khí. Tôi đã cho soát tất cả. Rất cẩn thận."

"Và cả ông ta."
"Tất nhiên là ông ta - ông ta hơn bất cứ người nào hết. Có bốn con chim

bồ câu đưa thư trong hành lý của ông ta. Tôi đã tịch thu chúng."

"Tốt. Giết chúng đi."
"Tôi hiểu. Đại nhân có cần tôi gọi ông ta lúc này không?"
"Để sau. Ta sẽ gặp ông ta sau."
Buntaro cau mày:
"Khám ông ta như vậy có gì là sai không?"
Toranaga lắc đầu lơ đãng nhìn trở lại đỉnh núi, lục trong suy nghĩ. Rồi ông

nói.

"Cho vài ba người có thể tin được canh Trung đoàn Pháo."
"Tôi đã làm điều đó, thưa Đại nhân." Nét mặt của Buntaro rạng rỡ một nỗi

hài lòng hiểm ác.

"Và trong các vệ sĩ của Chúa Yabu cũng có một số tai mắt của chúng ta.

Ông ta sẽ không thể nào đánh rắm mà Đại nhân lại không biết, nếu Người
muốn."

"Tốt." Đoàn vật chuyển hành lý vẫn còn xa, đang đi trên một đoạn đường

vòng. Toranaga nhìn thấy ba cái kiệu, Omi cưỡi ngựa đi đầu như đã được ra
lệnh, Anjin-san bên cạnh cũng trên yên ngựa.

Ông quay lại bảo Buntaro.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.