SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 912

nào đó trong hậu trường. Kiku-san quì trên hàng hiên đối diện với họ, lưng
quay ra vườn - nhỏ nhoi, trơ trọi, và hiếm thấy.

Mariko nói đúng. Toranaga nghĩ vậy. Người kỹ nữ này đáng đồng tiền.

Lòng ông khuây khỏa, nỗi lo lắng về Zataki giảm đi. Mình sẽ cho gọi nàng
đêm nay hay mình sẽ ngủ một mình? Con người đàn ông của ông rung động
khi ông nhớ lại đêm qua.

"Thế Gyoko-san, bà muốn gặp tôi?" ông đã hỏi trong khu riêng của mình

ở pháo đài.

"Vâng, thưa Đại nhân."
Ông đốt nén hương.
"Xin mời tiến hành đi."
Gyoko cúi chào, nhưng ông không còn mắt nào để nhìn bà ta. Đây là lần

đầu tiên ông nhìn gần Kiku. Càng gần càng làm tôn những đường nét tuyệt
đẹp của nàng.

"Xin hãy chơi nhạc trong khi chúng tôi nói chuyện", ông nói, ngạc nhiên

vì Gyoko-lại định nói trước mặt nàng.

Kiku vâng lời ngay tức khắc, nhưng âm nhạc của nàng không đêm nào

giống như đêm nay. Đêm qua nó êm ả, đệm vào công việc trước mắt. Đêm
nay nó thôi thúc, tôn nghiêm và hứa hẹn.

"Thưa Đại nhân?" Gyoko chính thức bắt đầu,
"Trước hết tôi xin cảm ơn Đại nhân vì niềm vinh dự Người đã đem đến

cho tôi, cho ngôi nhà khốn khổ của tôi và cho Kiku-san đệ nhất phu nhân
của Thế giới Thùy dương. Cái giá tôi đòi cho hợp đồng đó là láo xược, tôi
biết, là không thể được, tôi chắc vậy, chưa được thỏa thuận cho đến tận tối
mai khi cả hai phu nhân Kasigi và phu nhân Toda sẽ quyết, người đã quyết
định từ lâu rồi, bởi vì các đồng tiền đáng khinh bỉ có nghĩa gì đối với một
Samurai, nói gì tới vị Daimyo vĩ đại nhất thế giới!"

Gyoko ngừng để lời nói thêm tác động. Ông chưa cắn mồi, nhưng khi phe

phẩy quạt, nó có thể có nghĩa là sự bực bội trước cái ba hoa của bà ta, sự
chấp nhận lời ngợi ca, hoặc sự gạt bỏ hoàn toàn với cái giá cả đó.

"Tiền có nghĩa gì? Không có gì hết ngoài phương tiện giao lưu", bà ta nói

tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.