SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 165

Lawrence hít sâu một hơi và đứng dậy. Tiếng động bất chợt kia khiến

Holo giật mình, hai tai và đuôi động đậy, ánh mắt dõi về phía Lawrence.
Đột nhiên thấy anh lại gần, cô bối rối ngoảnh mặt đi.

Khi anh đã tới trước mặt, cô vươn tay tới - đôi bàn tay ấy đang run rẩy

không ngừng.

"Hai mắt cô đỏ bừng như vậy là do khóc thầm trong lúc ngủ đúng

không?" Lawrence ngồi xuống bên cạnh và nắm lấy tay cô. Anh kéo cô lại
gần và dịu dàng ôm lấy cô.

"Khi tôi..."

"Hửm?"

"Khi... khi tôi mở mắt thì họ đã đi rồi. Yue, Inti, Paro và Myuri... họ

đều đi cả rồi. Không còn ai ở đây nữa."

Cô hẳn là đang kể về giấc mơ của mình. Thấy cô nàng sụt sịt,

Lawrence nhẹ nhàng đưa tay lên xoa đầu cô. Những cái tên vừa nhắc tới
hẳn đều là những người bạn sói của cô, có khi là những vị sói thần giống
như cô không chừng - nhưng anh không thiếu tế nhị và ngớ ngẩn tới mức đi
ngắt lời cô mà hỏi.

"C-chúng tôi có thể sống qua nhiều thế kỷ. Vậy nên tôi mới lên đường

đi khắp nơi. Tôi tin tưởng, vô cùng tin tưởng rằng một ngày nào đó mình sẽ
gặp lại họ. Nhưng... họ đi cả rồi. Không còn ai ở lại nữa."

Cánh tay Holo đang túm lấy áo sơ mi của Lawrence run lên. Lawrence

cũng từng có những giấc mơ như vậy.

Một ngày nọ anh trở về quê hương nhưng nơi đây đã chẳng còn ai nhớ

tới anh. Thi thoảng những cơn ác mộng như vậy lại hiện về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.