SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 264

Từ bên giường, Marheit đi ra mở cửa và Lawrence, đầu vẫn đang gác

trên gối, ngoảnh ra nhìn về phía cửa sổ.

Ở ngoài đó, anh thấy một bầu trời rất đỗi trong xanh.

"Thưa sếp. Chúng ta nhận được cái hóa đơn này..." Lawrence nghe

thấy tiếng cửa kẽo kẹt mở ra, theo sau đó là tiếng nói chuyện dè đặt của
người ngoài cửa với Marheit cũng như tiếng sột soạt khi anh ta đưa cho ông
một tờ giấy.

Đây chắc hẳn là một công chuyện khẩn cấp nào đó. Lawrence ngước

mắt lên nhìn những đám mây lởn vởn trên trời cao và tự hỏi đến bao giờ
anh mới mở được cửa hiệu của riêng mình.

Nhưng không lâu sau, tiếng của Marheit vọng lại.

"Đây rõ ràng là hóa đơn gửi tới thương hội ta, nhưng.."

Thấy Marheit nhìn mình, Lawrence cũng ngoảnh đầu lại nhìn ông.

"Anh Lawrence, có một tờ hóa đơn được gửi tới cho anh này."

Tên của những đối tác kinh doanh cũng như những khoản anh vay nợ

của người khác lần lượt vụt hiện lên trong đầu anh.

Anh gắng nhớ xem trong số những khoản đó đã có khoản nào đến hạn

trả chưa, tuy nhiên thời gian anh lưu lại ở mỗi thành phố đều không cố
định. Dù ngày trả nợ có là ngày hôm qua đi chăng nữa thì anh không nghĩ
lại có người khắt khe tới vậy trước một thương nhân lưu động như anh.

Và ai lại biết được anh đang ở đây chứ?

"Cảm phiền ngài cho tôi xem qua được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.