SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 265

Marheit cầm lấy tờ hóa đơn từ tay tên cấp dưới và mang tới cho

Lawrence.

Lawrence cầm lấy, sau đó bỏ qua hết đoạn quy định rườm rà bên trên,

tập trung thẳng vào nội dung chi tiết ở dưới cùng.

Anh nghĩ nếu mình nhìn thấy nội dung hóa đơn, anh có thể đoán ra nó

từ đâu tới.

Nhưng những vật dụng trên hóa đơn chẳng mang lại cho anh chút

thông tin gì.

"Hừm...", Lawrence ậm ừ, đầu nghiêng sang một bên đầy vẻ tò mò,

nhung đúng lúc đó người anh đột nhiên dựng đứng dậy như bị sét đánh.

Thấy vậy, Marheit giật mình và đang định nói gì đó, nhưng Lawrence

chẳng đoái hoài gì tới ông và cứ thế chạy thẳng ra cửa, mặc kệ cơn đau trên
cánh tay trái mà đẩy cửa ra.

"Ừm, xin lỗi..."

"Để tôi đi!", Lawrence hét lên, thế là gã nhân viên kia liền giật mình

tránh đường. Anh mặc kệ ánh mắt kì lạ của hai người kia và chạy một mạch
trên hành lang, sau đó dừng lại và hỏi:

"Nơi bốc dỡ hàng ở chỗ nào?"

"Ơ... đi đến cuối hành lang này sau đó rẽ trái thì sẽ tới..."

"Cảm ơn", Lawrence đáp cụt lủn, sau đó vội vàng chạy đi ngay.

Cái hóa đơn đắt đỏ đã bị vò nát trong tay khi anh dồn hết sức bình sinh

mà chạy đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.