SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 132

áo cánh, ai ai cũng gắn lên một phù hiệu màu đỏ. Những Hồng vệ binh trẻ tuổi mặc áo
mỏng màu vàng hoặc xanh lam, vai đeo phù hiệu đỏ rất oai phong, nhưng những người
già mặc áo đen bẩn thỉu, rách nát mà đeo thêm cái phù hiệu màu đỏ thì trông chẳng ra
làm sao. Một bà già bán gà, xách ngược một con gà trên tay đang đứng ở chỗ hợp tác
xã mua bán, trên vai cũng đeo một cái phù hiệu ấy. Có người hỏi bà ta có phải là đã gia
nhập Hồng vệ binh, bà già cong môi nói, đây là thời kỳ tất cả đều đỏ, có ai mà không
vào? Thế bà thuộc phái nào, là phái “Giếng đồi núi” hay phái “Khỉ vàng phấn khởi”?
Cút mẹ nhà ông đi, đừng nói với bà đây những lời nhảm nhí. Có mua gà thì mua, không
mua thì cuốn xéo!

Những chiếc xe tuyên truyền đã đến. Đó là hai chiếc xe vận tải cỡ lớn do Liên Xô

chế tạo, vốn là đồ phế thải từ cuộc chiến tranh Triều Tiên, đã từng xông pha bão táp
phong ba nên cái màu sơn xanh lục đã trở nên xám xịt, loang lổ. Trước đầu xe đã được
hàn một cái giá bằng sắt, trên đó gắn bốn chiếc loa phóng thanh công suất cỡ lớn, phía
đuôi xe gắn cố định một máy phát điện chạy dầu, hai bên thùng xe là hai hàng Hồng vệ
binh mặc đồ phỏng theo kiểu quân trang. Tất cả như nhau, một tay bám vào thành xe,
một tay đỡ cuốn “Mao Chủ tịch ngữ lục”. Mặt ai cũng đỏ ửng, có lẽ vì lạnh, nhưng
cũng có lẽ vì do khí thế cách mạng thiêu đốt, trong số đó có một người đàn bà, mắt hơi
lé nhưng miệng cười rất tươi. Những cái loa gầm lên những tiếng trời long đất lở làm
cho một chị nông dân thất kinh mà sẩy thai, một con lợn cũng do hoảng sợ mà chạy
cuống cuồng đâm đầu vào tường bất tỉnh. Những con gà lâu nay chỉ biết nấp trong ổ để
đẻ trứng, nghe những tiếng động ầm ầm cũng đập cánh muốn bay, chó sủa vang trời
vang đất. Bài hát “Đông phương hồng” được mở to hết cỡ rồi im bặt, một giọng nữ rất
cao và trong cất lên. Tôi trèo lên một cây cổ thụ nhìn thấy rất rõ ở giữa thùng xe có một
cái bàn và hai chiếc ghế, trên bàn đặt một cái máy và một chiếc micro dùng vải đỏ bọc
lại. Cô gái tóc tết bím ngồi ngay ngắn chễm chệ trên chiếc ghế, còn có một tay thanh
niên cắt tóc ngắn ngồi bên cạnh. Cô gái thì tôi không quen nhưng tay thanh niên thì đã
từng tham gia vào cao trào “tứ thanh” ở làng tôi, chính là “Lừa lớn kêu” Tiểu Thường!
Sau này tôi mới biết anh ta đã được điều động về đội kịch của huyện. Từ trên cây, tôi
hét to: Tiểu Thường, Tiểu Thường, Lừa Kêu Lớn! Nhưng tiếng kêu của tôi đã bị tiếng
loa lấn át.

Cô gái cầm micro lên và bắt đầu nói, tiếng nói được khuếch đại đến đinh tai nhức

óc, cả vùng Đông Bắc Cao Mật đều nghe thấy những lời này: “Trần Quang Đệ là kẻ đi
theo con đường tư bản. Hắn là con lừa đã chui vào hàng ngũ của Đảng, chống đối công
cuộc đại nhảy vọt, kết huynh đệ với tên cá thể Mặt Xanh ở Đông Bắc Cao Mật đi theo
con đường tư bản chủ nghĩa, là chiếc dù bảo hộ cho kẻ làm ăn cá thể. Không chỉ phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.