SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 151

18

Sửa quần áo, Hỗ Trợ đã yêu,
Tuyết ngập đất, Kim Long xưng bá.


Trong cái mùa đông khắc nghiệt cứ ba ngày một trận tuyết nhỏ, năm ngày một trận

tuyết lớn ấy, điện thoại nối công xã Tây Môn với huyện bị đứt. Đường dây truyền thanh
từ huyện về cũng sử dụng chung với đường dây điện thoại nên điện thoại đứt thì nó
cũng câm nốt. Đường sá bị tuyết vùi lấp cho nên cánh nhà báo huyện, tỉnh cũng chẳng
có ai lai vãng, làng Tây Môn trở thành một ốc đảo bị cô lập với thế giới bên ngoài.

Cậu cần phải nhớ cái mùa đông đầy tuyết năm ấy. Mỗi sáng sớm bố tôi đều dắt cậu

ra ngoài làng đi dạo. Nếu trời quang, lúc mặt trời mới mọc, tuyết trên mặt đất rực rỡ
huy hoàng. Bố tôi tay trái cầm dây thừng, tay phải cầm con dao bầu lấy được của tay đồ
tể dạo nọ. Những luồng hơi ấm phả ra từ miệng, mũi của bố và cậu; lông trên mép cậu,
râu và lông mi bố tôi đều phủ một lớp sương giá. Hướng mặt đón ánh mặt trời, cả hai đi
về phía đồng, tuyết kêu lạo xạo dưới chân.

Tây Môn Kim Long dựa vào nhiệt tình cách mạng và những mơ tưởng xa vời, lãnh

đạo bốn anh em họ Tôn - Tứ đại kim cương - cùng một đám thanh niên ăn không ngồi
rồi - binh tôm tướng giải - và tất nhiên là có cả những người đứng tuổi thích vui vẻ, độc
lập tự chủ tiếp tục tiến hành cách mạng văn hóa sang năm thứ hai. Dưới gốc cây hạnh
già, họ dựng lên một cái khán đài bằng gỗ, trên cành hạnh gắn không biết bao nhiêu là
dải lụa đỏ, đếm không xuể, trông như cây hạnh đang nở hoa. Mỗi đêm, Tôn Bưu trèo
lên đài, phồng mang trợn mắt thổi kèn tập hợp quần chúng. Chiếc kèn này bằng đồng,
rất đẹp, có buộc một tua vải đỏ. Khi mới có nó, ngày nào Tôn Bưu cùng phồng má tập
thổi, thanh âm cứ như trâu rống, nhưng đến cuối mùa đông thì tiếng kèn của anh ta đã
khá thuần thục, uyển chuyển, lại có âm điệu của những khúc dân ca quen thuộc của
vùng Cao Mật. Có thể nói đây là một thiếu niên thiên tài, học cái gì thành cái nấy. Kim
Long còn chỉ huy mọi người đắp một cái lô cốt bằng đất bên cạnh khán đài, khoét
tường thành mười mấy lỗ châu mai, cạnh mỗi lỗ đều đặt một đống đá cục. Tuy không
có súng nhưng ngày nào cũng có mấy đứa nhỏ cầm giáo đứng cạnh lỗ châu mai canh
gác. Cách vài giờ đồng hồ, Kim Long lại trèo lên đài dùng cái ống nhòm tự chế nhòm
khắp bốn phía trông như một vị tướng đang quan sát địch tình. Trời rét căm căm, đôi
tay anh ta xám nghoét trông như củ tử đằng vừa lôi ra từ thùng nước tẩy, cằm và má đỏ
ửng trông giống như quả táo mùa thu. Để tỏ rõ oai phong, anh ta chỉ mặc có chiếc áo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.