SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 171

xong địa chủ, phú nông, phản động và theo tư bản sẽ đến lượt thanh trừng hộ cá thể.
Anh ấy còn nói hai nhánh hạnh kia sẽ để dành cho bố và con đấy!

Bố dụi tắt tẩu thuốc, đứng dậy. Cái lưng to bè gù gù và cái cổ đỏ như cổ gà chọi

choán ngay trước mặt tôi. Đột nhiên tôi nhớ lại những ngày thơ ấu thường được ông
cho cưỡi lên vai để đi chợ huyện, đi chơi trong làng. Lòng tôi đột nhiên yếu mềm:

- Bố, xã hội cũng đã đổi mới! Huyện trưởng Trần đã bị đấu tố, ông bộ trưởng cho bố

cái bùa hộ mệnh chắc cũng đã bị đả đảo. Chúng ta cứ làm ăn cá thể chẳng còn ý nghĩa
gì đâu bố ạ, sao không nhân cơ hội Kim Long làm chủ nhiệm mà gia nhập công xã.
Anh ấy sẽ tự hào và chúng ta cũng đỡ tủi hận. Bố…

Bố lơ đãng nhìn đâu đâu, miệng nhai nhai cọng cỏ một cách vô thức. Hình như

những lời tôi vừa nói chẳng lọt vào tai ông. Tự nhiên tôi nổi cáu:

- Thảo nào mọi người đều nói bố là hòn đá dưới hố phân, vừa cứng vừa thối. Con

xin lỗi bố, con không thể đi theo bố suốt đời trên con đường tối tăm này. Bố chẳng nghĩ
gì cho con thì con phải tự cứu lấy mình thôi. Con lớn rồi, con cần phải lấy vợ, cần phải
sống đường hoàng. Bố hãy tự lo cho mình nhé!

Đổ cỏ vào máng rồi đưa tay sờ cái chỗ sừng trâu bị đứt, bố nhìn tôi. Khuôn mặt ông

ấy rất bình thản, ôn hòa:

- Giải Phóng! Con là con đẻ của bố, đương nhiên bố muốn tốt cho con. Tình thế

hiện nay, bố biết tất. Thằng Kim Long quá sắt đá, máu nó còn độc hơn cả nọc bò cạp.
Vì sự nghiệp cách mạng của nó, việc gì nó cũng có thể làm. Ngẩng đầu nhìn lên trời, bố
nói tiếp: Ông chủ ngày xưa tâm địa lương thiện sao lại đẻ ra một đứa con độc ác như
thế! Chúng ta có ba mẫu hai ruộng, bố chia cho con một mẫu sáu, con giữ lấy và gia
nhập công xã. Còn chiếc cày gỗ, con cứ mang theo. Cái nhà này thuộc về con. Con
muốn lấy cái gì thì lấy. Vào công xã xong, con muốn sống chung với mẹ thì sống,
không thì tùy con. Bố chẳng cần gì hết ngoài con trâu và cái chuồng này.

- Tại sao lại như thế hả bố? Bố làm ăn một mình, cuối cùng là vì cái gì? Tôi khóc,

hỏi.

- Chẳng vì cái gì cả. Bố không muốn bị ai chi phối, không bị ai quản thúc, tự làm tự

ăn, thế thôi!

Tôi chạy đi tìm Kim Long, nói với anh ta:
- Anh, em đã thương lượng với bố rồi, em sẽ gia nhập công xã!
Rất hưng phấn, Kim Long vung nắm tay đấm vào ngực mình mấy cái, nói:
- Tốt rồi, quá tốt! Lại là thành quả vĩ đại của Cách mạng Văn hóa. Hộ cá thể duy

nhất của huyện cuối cùng cũng đi theo con đường xã hội chủ nghĩa. Đây là chuyện đại
hỷ, chúng ta phải báo cáo lên huyện thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.