SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 247

- Ai?
- Kim Long và Hỗ Trợ chứ ai!
Tôi thấy anh ta bỗng nhiên cong người rúm ró lại như bị ai đó đột ngột đá vào hạ bộ

thật nặng, rồi hai vành tai của anh ta bắt đầu rung rung, bên mặt xanh lại càng xanh
hơn, dường như phát sáng. Có vẻ do dự và đấu tranh rất dữ dội, nhưng cuối cùng một
lực ma quỷ nào đó thúc giục, anh ta lần đi đến gốc hạnh và ngước nhìn lên... Gương
mặt xanh rúm ró, giật giật... Một tiếng kêu đau đớn nghẹn ngào... và anh ta ngã dụi
xuống đất, mê man. Hoa hạnh rơi lả tả như muốn chôn vùi thân xác anh ta...

Những năm chín mươi, rừng hạnh của chúng tôi trở nên nổi tiếng. Mỗi khi xuân về,

người thành phố đánh xe đưa vợ con về đây để ngắm hoa hạnh...”.

Đoạn kết của bài tản văn như sau:
“Tôi không ngờ chuyện ấy lại làm Giải Phóng đau khổ đến như thế. Mọi người

khiêng anh ta về, đặt lên giường, dùng đũa cạy răng đổ cháo gạo vào mồm anh ta. Cuối
cùng thì Giải Phóng cũng tỉnh lại. Mọi người cật vấn tôi rằng, anh ta đã trông thấy gì
trên cây hạnh mà đến nỗi như thế. Tôi nói, đó chính là một con lợn đực đã đưa con lợn
nái nhỏ có biệt danh là Mê Hồ Điệp lên ngọn cây để làm tình với nhau... Mọi người
hoài nghi, thế có gì mà phải ngất xỉu? Sau khi tỉnh lại, Giải Phóng bắt đầu lăn lộn trên
giường, tiếng khóc của anh ta sao mà giống tiếng con lợn hú cảnh báo phòng không.
Anh ta tự đấm vào đầu, bứt tóc, móc mắt... Để phòng ngừa anh ta tự sát, những người
có lương tâm đã dùng dây thừng trói chặt anh ta xuống giường...”

Tôi muốn thông báo để cho tất cả trại lợn được ngắm nhìn cái vẻ đẹp huy hoàng của

ánh trăng mới mọc, nhưng cả trại bị chuyện của Giải Phóng và Kim Long làm cho náo
loạn cả lên. Vừa mới khỏi bệnh, Hồng Thái Nhạc cũng lò dò đến trại, trên tay là một
chiếc gậy bằng cành dương liễu, sắc mặt vàng ệch, đôi mắt kèm nhèm, râu dưới cằm
trắng phau và xồm xoàm. Một đảng viên Cộng sản kiên cường và oai phong, chỉ cần
một cơn bệnh nặng là đã biến thành một lão già. Lão đứng ở đầu giường, tựa người hẳn
vào chiếc gậy. Ánh đèn điện sáng trưng làm cho gương mặt của lão càng thêm trắng. Ở
trên giường, Giải Phóng càng lăn lộn dữ dội.

- Kim Long đâu rồi? Lão Hồng cất giọng phều phào hỏi.
Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, xem ra chẳng ai biết anh ta đi đâu. Cuối cùng thì

Mạc Ngôn cũng đánh tiếng:

- Có lẽ anh ấy đang ở chỗ máy phát điện...
Lúc này mọi người mới nhớ ra, từ mùa đông năm ngoái đến giờ, đây là lần phát điện

trở lại đầu tiên. Dụng ý của Kim Long thật là khó hiểu.

- Mày đi gọi Kim Long về đây, nhanh lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.