SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 248

Như một con lươn, Mạc Ngôn chuồn khỏi bếp. Ngay lúc ấy, tôi nghe một tiếng khóc

thê thiết của phụ nữ vang lên. Tiếng khóc này khiến tim tôi nhảy rộn lên, trí óc mơ hồ,
trống vắng. Rồi bỗng nhiên, mọi chuyện của quá khứ kéo về như nước cuộn trào. Nằm
trên cây hạnh, tâm trí tôi lẫn lộn giữa những chuyện đau buồn trong quá khứ và chuyện
phiền phức tạp nham của hiện tại. Xương của những con lợn Nghi Mông chết trong
mùa đông năm ngoái được đựng trong một chiếc sọt to đặt bên ngoài bếp trắng trắng
xanh xanh lấp lóa dưới ánh trăng, mùi hôi thối xông lên nồng nặc. Một người đàn bà
đang bước đi xiêu vẹo trên con đường dẫn vào trại lợn. Bà ta ngẩng đầu lên dưới ánh
trăng rực rỡ; gương mặt rũ rượi, xác xơ và vàng vọt, cái mồm há to vì khóc sao mà
giống một cái hang chuột đen ngòm, hai tay buông thõng, đôi chân khuỳnh khoàng xiêu
vẹo... Cái hình dáng ấy khác xa với Nghinh Xuân thời tôi làm trâu, nhưng thoạt nhìn là
tôi đã nhận ra ngay. Tôi cố gắng để nhớ tuổi của bà ta, song ý thức người lại bị ý thức
lợn che lấp, có khi lại dung hòa làm một làm cho tôi trở nên mơ hồ, hỗn loạn...

- Con trai của tôi! Con bị làm sao vậy?
Nhìn xuyên qua cửa sổ bị hỏng, tôi nhìn thấy Nghinh Xuân phủ phục trên giường,

vừa khóc vừa lay thân hình Giải Phóng.

Bị trói chặt trên giường, Giải Phóng không thể cử động được, chỉ còn đôi chân tự do

là đạp thình thịch vào tường khiến cho cả gian phòng vốn chẳng lấy gì làm kiên cố rung
rinh muốn đổ. Mọi người trong nhà nhốn nháo muốn bỏ chạy ra ngoài. Hồng Thái
Nhạc quát lớn:

- Đem dây thừng đến đây, trói nốt chân nó lại!
Một lão già phục vụ trong trại lợn mang đến một sợi dây thừng rồi leo lên giường.

Đôi chân của Giải Phóng giống như vó ngựa, đạp loạn xạ khiến lão này không thể thực
hiện được lệnh của lão Hồng.

- Trói đi chứ! Lão Hồng lại quát lên.
Lão già nằm úp trên đôi chân của Giải Phóng, Nghinh Xuân lại lôi lấy áo của lão mà

khóc ầm lên: Bỏ con tôi ra!

- Mau giúp ông ta! Hồng Thái Nhạc ra lệnh.
- Đồ súc sinh! Các người đều là súc sinh, đều là lợn! Giải Phóng chửi.
Tôn Báo xông lên, luồn dây thừng dưới giường và trói chặt chân của Giải Phóng, vì

hoảng loạn mà hắn trói luôn lão già.

- Thả cho tôi ra! Lão già hét ầm lên.
Sợi dây thừng vừa nới, chân của Giải Phóng lại vung lên, hất lão già văng xuống

khỏi giường, lộn mấy vòng rồi va vào Hồng Thái Nhạc khiến lão ngã lăn ra đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.