SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 330

- Không được đâu! Thu Hương vội vàng lên tiếng: Công việc làm ăn đang phát đạt

lắm.

- Trong cái làng bé tẹo này thì phát đạt cái nỗi gì! Muốn làm giàu thì mẹ lên thành

phố, lên tỉnh mà mở quán.

Đúng lúc ấy Nghinh Xuân ôm một đứa bé từ gian nhà phía tây đi ra. Đứa bé ấy là

con vợ chồng ông - Lam Giải Phóng và Hoàng Hợp Tác - chính là Lam Khai Phóng.
Ông cứ khăng khăng với tôi là chẳng có cảm tình gì với Hợp Tác, nhưng không có tình
yêu thì làm sao có con. Lẽ nào lúc ấy đã có thụ tinh nhân tạo? Phì! Ông đúng là một kẻ
ngụy tặc!

- Này chị... Nghinh Xuân nhìn Thu Hương nói: Chị đừng bán quán nữa, đêm nào

cũng ầm ầm, mùi dầu mỡ, mùi rượu, mùi nôn oẹ... Cháu ngoại của chị không thể nào
ngủ ngon giấc được đâu!

Những người đáng lên sàn diễn đều đã xuất hiện, chỉ thiếu mỗi Mặt Xanh. Ô kìa,

ông ta đang từ ngoài cổng đi vào, trên vai vác một bó gì đó to tướng. Chẳng thèm nhìn
ai, Mặt Xanh tiến thẳng đến trước mặt Thu Hương, vất xuống và nói:

- Cây dâu nhà bà đâm rễ qua ruộng nhà tôi, tôi chặt cả, mang về trả cho bà đấy!
- Ôi chao! Sao mà ông ngang ngạnh lắm vậy! Nói thử xem, liệu ông còn có thể làm

được điều gì khá hơn không? Nghinh Xuân than thở.

Từ đầu đến giờ, Hoàng Đồng vẫn nằm trên chiếc giường tre đặt trước cửa nhà, lúc

này mới trở dậy, bước đến nói:

- Nếu không phiền hà gì, ông cứ chặt hết đám dâu ấy giúp tôi. Bây giờ chỉ có loài

lợn ngu ngốc mới kiếm ăn bằng nghề nông thôi.

- Thôi! Mọi người giải tán hết đi!
Kim Long quát lớn rồi quay người đi vào gian nhà chính. Mọi người yên lặng rời

khỏi vườn Tây Môn. Cánh cổng nặng nề đóng lại. Yên lặng bao trùm, chỉ có tôi và chị
Hằng ở trên cao kia là hai kẻ không nhà để về, đành phải đi lang thang. Ánh trăng như
bạc lấp lóa chiếu trên người tôi...

34

Lão Hồng vì say mà mất giống,
Sứt Tai ỷ mạnh cướp ngôi vua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.