SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 332

- Mẹ mày! Ngay cả đồ cây cỏ cứt chó như mày mà cũng dám ngáng đường ông.

Ông cho mày biết thế nào là sức mạnh của giai cấp vô sản...

Lão xiêu vẹo đi đến xưởng nuôi tằm, đập mạnh cánh cổng. Cổng mở, lão đứng

ngắm bà Bạch dưới trăng. Bà Bạch đang bê trên tay một sọt lá dâu, mùi lá dâu tươi
khiến tôi ngây ngất. Bà ấy trố mắt nhìn lão, rõ ràng là rất ngạc nhiên:

- Bí thư Hồng! Sao lại là ông...?
- Thế bà nghĩ là ai chứ? Cố gắng đứng vững, song càng cố gắng lão càng liêu xiêu

chực ngã. Nghe tin bà đã được cởi mũ, tôi đến để chúc mừng... Giọng lão hôm nay có
vẻ lạ lạ.

- Nhờ có ông cả thôi... Bà Bạch đặt sọt lá xuống đất, kéo vạt áo lau nước mắt: Nếu

không có ông chiếu cố bao năm nay, có lẽ họ đã đánh chết tôi từ lâu rồi!

- Bà chớ nói quá lời! Người cộng sản chúng tôi trước sau vẫn theo đuổi chủ nghĩa

nhân đạo đối với kẻ địch!

- Tôi hiểu rồi! Bí thư Hồng! Tôi... trong lòng đã hiểu. Tôi muốn nói với ông lâu rồi,

nhưng trước đây trên đầu tôi còn cái mũ, không dám nói... Bây giờ tốt rồi, tôi đã được
vứt mũ, tôi đã là xã viên rồi...

- Bà muốn nói gì?
- Kim Long đã nhờ người nói với tôi, rằng tôi hãy chăm sóc ông... Bà Bạch chua

chát nói: Tôi nói, chỉ mong ông Hồng không khinh bỉ, tôi... đồng ý chăm sóc ông ấy
đến cuối đời.

- Bạch Hạnh Nhi! Sao bà lại là vợ địa chủ kia chứ?
- Tôi đã cởi mũ rồi, tôi đã là công dân, là xã viên. Bây giờ không còn giai cấp nữa

rồi! Bà Bạch yếu ớt nói.

- Nói bậy! Đột nhiên lão Hồng nổi giận, đi từng bước nặng trịch đến trước mặt bà

Bạch: Cởi mũ, bà vẫn cứ là địa chủ. Trong người bà, dòng máu địa chủ vẫn cứ chảy,
dòng máu ấy có độc!

Bà Bạch hoảng sợ bước thụt lùi, lùi mãi đến khi dựa lưng vào chiếc giá để tằm. Tuy

miệng lão nói những lời đanh thép độc địa ấy nhưng sao đôi mắt lão lại nhìn bà ấy một
cách trìu mến đến thế!

- Bà vĩnh viễn vẫn là địch thủ của chúng tôi!
Từ hốc mắt lão, hai dòng nước lăn nhanh xuống đôi gò má phù thũng. Đột nhiên lão

vươn tay, chộp lấy đôi bầu vú của bà Bạch. Bà Bạch vùng vẫy, kêu lên những tiếng nho
nhỏ:

- Bí thư Hồng! Máu tôi có độc, đừng để nó vấy vào ông!
- Tôi cần phải nói với bà, cho dù đã cởi mũ, bà vẫn cứ là địa chủ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.