SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 372

- Chó bốn! Mày đưa đón tao, được không? Sức khỏe mẹ không tốt, lại phải làm việc

từ rất sớm. Mày đi với tao nhé!

- Gâu ! Gâu! Gâu! Tiếng sủa của tôi to đến nỗi lá ngô đồng rụng ào ào làm cho hai

con đà điểu nhà bên cạnh phải giật mình kêu lên. Ý của tôi là: Không - có - gì - đáng -
lo!

Vợ ông vuốt ve đầu tôi, tôi vẫy đuôi đáp lễ.
- Ai cũng sợ chó bốn nhà ta, đúng không con? Vợ ông hỏi.
- Đúng thế mẹ ạ! Chó bốn dữ nhưng rất biết nghe lời!
- Chó bốn! Vậy thì ta giao Khai Phóng cho mày đấy! Hai đứa đều ở làng Tây Môn

đến đây, cùng lớn lên bên nhau, giống như anh em, đúng không?

- Gâu! Gâu! Nói rất đúng!
Vợ ông có vẻ rất cảm động, mở vòng xích trên cổ cho tôi, vẫy tay một cái biểu thị

hãy đi theo cô ấy. Ra đến cổng, cô ấy nói:

- Chó bốn hãy nghe cho rõ nhé! Buổi sáng, ta đi làm sớm, cần phải bán bánh quẩy.

Ta sẽ chuẩn bị bữa sáng cho hai đứa. Sáu giờ rưỡi, mi vào phòng ngủ gọi Khai Phóng
dậy, cả hai ăn sáng. Bảy giờ rưỡi, hai đứa đến trường. Chìa khóa cổng buộc ở thắt lưng
quần của Khai Phóng, nhắc nó phải khóa cổng, không khóa thì chớ có cho nó đi. Không
cần phải đi đường tắt, cứ đường lớn mà đi, có đi qua mấy đường vòng cũng không sao,
an toàn là quan trọng nhất. Trên đường nhớ đi bên phải, lúc qua đường phải để ý bên
trái, đến giữa đường thì phải quan sát bên phải, chú ý mấy người đi xe máy, đặc biệt là
bọn ăn mặc áo da màu đen. Bọn chúng toàn là thổ phỉ cả đấy, chẳng để ý đến đèn xanh
đèn đỏ đâu. Đưa Khai Phóng đến trường xong, mi nhắm hướng đông chạy một quãng,
qua đường rồi chạy về hướng bắc, đến cửa hàng ăn uống ga tàu hỏa, ta đang chiên bánh
quẩy ở đó, mi thấy ta, sủa lên hai tiếng để ta yên tâm. Sau đó thì về nhà. Mi lớn rồi
không chui vào lỗ hổng tường rào được nữa, mà mi muốn chui ta cũng không cho vì sẽ
vấy bẩn mất. Cửa khóa rồi, không vào nhà được, mi chịu khó nằm trước cổng chờ ta về
nhé. Nếu nắng quá mi cứ theo ngõ Thiên Hoa đi vào, sẽ có một cây tùng sum suê bóng
mát. Nằm đó rất mát nhưng chớ có ngủ nhé, phải thức mà canh chừng cổng nhà đấy. Lũ
ăn trộm có chìa khóa vạn năng, thường đến gọi cổng nhà người quen, không có ai trả
lời, chúng sẽ mở cổng mà vào. Những người quen của nhà ta mi đều biết cả. Chỉ cần
thấy đứa nào muốn mở khóa nhà ta thì mi chớ có khách khí gì, cứ tấn công nhé. Mười
một giờ rưỡi ta về mở cửa, mi vào nhà uống ít nước rồi ngay lập tức trở lại trường, đón
Khai Phóng về. Buổi chiều cũng thế nhé, nhưng nhớ là buổi chiều Khai Phóng chỉ học
có hai tiết, nhất định phải kéo nó về nhà, đừng để nó đi chơi lang thang... Chó bốn! Mi
hiểu lời tao chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.