SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 391

Em đang cười, mắt cũng cười, đôi hàm răng trắng ngời lấp lóa dưới nắng sớm. Em
đang nhìn tôi, em biết tôi đang ngắm em say đắm. Đang giờ cao điểm, trên phố người
qua lại tấp nập, xe máy phun khói đen sì luồn lách giữa phố, xe đạp liều lĩnh đi ngược
chiều, ô tô phóng vun vút... Thường ngày tôi rất ghét cảnh này, nhưng sáng nay sao tất
cả đều trở nên gần gũi, đáng yêu.

Em sẽ đứng đấy mãi nếu không có đồng nghiệp mở cửa hiệu sách và gọi em vào.

Trước khi quay đi, em đưa ngón tay xinh đẹp chỉ vào môi mình và gởi cho tôi một nụ
hôn. Nụ hôn của em như cánh bướm bay chấp chới giữa không gian, xuyên qua đường
phố đến bên cửa sổ và đậu vào môi tôi. Em đẹp quá, em tốt quá! Vì em, nếu cần phải
nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, anh cũng chẳng từ nan.

Thư ký đến báo là sáng nay tôi phải đến hội trường huyện ủy để dự hội nghi liên

tịch, thảo luận về vấn đề làng Tây Môn. Tham gia hội nghị có ban thường vụ huyện ủy,
toàn thể lãnh đạo chính quyền huyện và đại diện các ban ngành có liên quan đến việc
biến làng Tây Môn thành một khu du lịch mở, ngoài ra còn có cả đại diện của các ngân
hàng trong huyện. Tôi biết, lần này Kim Long sẽ đắc ý, nhưng con đường chông gai
còn ở phía trước anh ta; cũng như tôi, trước mặt không hề bình lặng. Tôi có dự cảm
rằng mệnh vận của hai anh em tôi đang dần bước vào ngõ cụt, nhưng chúng tôi không
chùn chân. Ở một ý nghĩa nào đó, tôi và anh ta đều là những con người chân chính.

Tôi đã sửa soạn toàn bộ giấy tờ và chuẩn bị rời khỏi văn phòng, trước khi đi, tôi

nhìn vào ống nhòm một lần nữa. Trong ống kính là con chó đang dắt vợ tôi đi vào hiệu
sách! Tôi đã từng xem qua nhiều tiểu thuyết của Mạc Ngôn viết về loài chó, anh ta cho
rằng chó tinh khôn hơn người, tôi không tin lắm, lại còn cười cợt cho rằng anh ta nói
phét. Nhưng bây giờ thì tôi đã tin...

45

Chó bốn theo mùi tìm Xuân Miêu, Hợp Tác cắn tay viết lệnh máu.


Lúc tôi dẫn Khai Phóng đến nơi, một chiếc xe con cũng đang từ từ dừng trước cổng

trường, rồi một cô bé xinh đẹp bước xuống xe. Con trai vẫy vẫy tay chào: Chào Phượng
Hoàng! Con bé cũng vẫy tay: Chào Khai Phóng! Rồi cả hai sánh vai nhau đi vào cổng.

Tôi nhìn theo chiếc xe con. Mùi vị của Bàng Kháng Mỹ hình như phảng phất đâu

đây. Trước đây mùi hoa quỳ là mùi chủ yếu mà tôi ngửi được trên thân hình cô ấy, nay
không còn nữa mà thay vào đó là mùi của những đồng tiền giấy mới toanh, mùi nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.