SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 424

chiếc quần đỏ của Xuân Miêu. Người qua đường đều quay đầu nhìn hai người, không
biết trong lòng họ đang nghĩ gì.

Lòng buồn rười rượi, tôi quay vào nhà, chui vào ổ của mình nằm xuống. Khai

Phóng đang khóc và khác với mọi ngày, vợ ông bê một bát miến mới đặt đánh rầm
trước mặt nó, quát lớn:

- Ăn!

50

Khai Phóng vốc bùn đen ném bố,
Phượng Hoàng dùng sơn đỏ tạt dì.


... Cuối cùng thì tôi cũng gặp lại Xuân Miêu. Đoạn đường từ nhà tôi đến hiệu sách,

bình thường chỉ đi mất mười lăm phút, nhưng chúng tôi phải mất gần hai tiếng đồng hồ
mới đến nơi. Theo cách nói của Mạc Ngôn, đây là đoạn đường vừa lãng mạn nhưng
cũng vừa đày đọa, vừa sỉ nhục nhưng vừa cao thượng, vừa thối lui nhưng vừa tấn công,
vừa đầu hàng nhưng vừa phản kháng, vừa khiêu chiến nhưng vừa thỏa hiệp... Anh ta
còn nói hàng loạt những phạm trù đối lập khác, có chỗ hợp ý tôi nhưng cũng có chỗ
làm cho tôi phát bực. Kỳ thực, trong thời điểm ấy, tôi chẳng thấy cao thượng, vinh
quang gì cả, mà chỉ thấy một điều: Dũng cảm và bình thản.

Bây giờ nhắc lại chuyện ấy, đầu óc tôi vẫn thấp thoáng hình ảnh những chiếc ô và

áo đi mưa đủ màu sắc, bùn và nước bẩn, cóc nhái và ruồi nhặng. Gương mặt phố huyện
những năm chín mươi bị lột trần trước cơn mưa lớn đầu mùa, phía sau sự phồn vinh giả
tạo ẩn chứa không biết bao nhiêu những điều xấu xa và bẩn thỉu.

Trong gian phòng tập thể sáu mét vuông phía sau hiệu sách, Xuân Miêu bố trí thành

một tổ ấm tạm thời cho hai chúng tôi. Đã đến nước này, tôi chẳng còn gì để có thể che
giấu. Lam - Ngàn - Năm! Cậu hãy hiểu rằng, tôi đến với cô ấy không phải chỉ được
hôn, được làm tình... Nhưng vừa đặt chân đến gian phòng nhỏ ấy, cửa vừa khép là tôi
và cô ấy đã ôm choàng lấy nhau. Hôn, thở và... làm tình, cho dù trên thân thể tôi vết
thương vẫn còn đau nhức. Nước mắt của chúng tôi chảy vào miệng nhau, da thịt của
chúng tôi run lên từng hồi, linh hồn của chúng tôi hòa tan làm một. Tôi không hỏi em
những ngày qua em đã làm cách nào để sống; em cũng chẳng hỏi tôi vì sao tôi bị đánh
ra nông nỗi này. Chúng tôi chỉ biết ôm nhau, vùi đầu vào nhau, vuốt ve nhau, vất tất cả
những chuyện đã xảy ra bên ngoài căn nhà ấm áp này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.