SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 90

Quyển hai

Kiếp trâu quật cường

12


Lam - Ngàn - Năm bàn chuyện luân hồi,
Tây Môn Trâu về lại nhà xưa.


Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt hoang dại của Lam - Ngàn - Năm - Đầu - To dò xét, nói:
- Nếu tôi không nhầm, cậu đã từng là một con lừa, đã bị những người dân đói khát

dùng búa sắt nện vào đầu, ngã xuống và chết. Thân thể cậu bị họ cắt vụn và nhai ngấu
nghiến. Cảnh tượng này, tôi tận mắt nhìn thấy. Tôi đoán là, oan hồn của cậu vẫn lửng lơ
đâu đó trong sân nhà Tây Môn rồi thẳng về âm ty địa phủ, qua bao nhiêu lần bị thẩm
xét, lại đầu thai lần nữa. Lần này, cậu lại hóa thân thành một con trâu?

- Đoán quá đúng! Bằng một giọng hết sức ai oán, nó nói: Tôi đã kể cho ông nghe về

cuộc đời làm lừa của tôi, cũng có nghĩa là tôi đã đem những chuyện sau này nói gần hết
với ông. Trong mấy năm làm trâu, tôi và ông như hình với bóng, những chuyện xảy ra
với tôi, ông đều hiểu tường tận từng li từng tí, chắc chẳng cần tôi phải nói nhiều nữa
phải không. Bây giờ, ông hãy thay tôi kể những gì mà ông biết đi!

Tôi quan sát cái đầu to lạ lùng không hề cân xứng với tuổi tác và hình dáng của nó,

quan sát cái mồm đang nói thao thao bất tuyệt, quan sát cái mặt thấp thoáng hình ảnh
của rất nhiều loài động vật của nó: Lừa phóng túng mà khoáng đạt, trâu chân thực mà
quật cường, lợn bần tiện mà dữ tợn, chó trung thành mà nịnh bợ, khỉ nhanh nhảu mà
láu cá. Tất cả điểm khái quát ấy đều ẩn chứa trong đó nỗi đau khổ, thê lương chồng
chất. Riêng hồi ức về kiếp trâu của nó ùn ùn hiện ra giống như từng gợn sóng xô ào ạt
vào bờ cát, giống như vụn sắt bị nam châm hút mạnh, như một mùi hương bảng lảng
bên mũi người, giống như màu nước loang dần trên giấy thấm; lại giống như tôi hoài
vọng về một người đàn bà có gương mặt đẹp nhất thế giới không phút nào nguôi...

*

* *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.