SỐNG HAY CHẾT - Trang 134

“Chúng tôi có một vài kẻ “vô dụng” quanh đây, xấu tính, nguy hiểm.

Cậu từng nghe nói về Gator Boyz chưa?” Moss lắc đầu. “Chúng tuyển đám
thiếu niên để bán ma túy. Tên cầm đầu còn có một con cá sấu - còn sống,
hắn ta xích cổ nuôi nó như chó cưng ấy. Tôi cầu mong con cá sấu cắn đứt
chân hắn đi.”

Bà ta dừng lại thở và tựa vào tay Moss, để ý thấy hình xăm của anh.
“Chắc cậu ở trong tù ra hả? Có phải cậu gặp Audie ở đó không?”
“Vâng, thưa bà.”
“Cậu đang tìm kiếm số tiền à?”
“Không.”
Bà ta nhìn anh đầy ngờ vực. Họ đã tới trước cổng một ngôi nhà gỗ nhỏ,

không sơn, liền kề với một khu vườn ngay ngắn. Nhận lại xe đẩy, bà ta đi
dọc theo lối vào và đẩy mạnh chiếc xe lên các bậc thềm vào một mái hiên
hẹp. Bà ta lấy chìa khóa và mở cửa. Ngay trước khi cánh cửa khép lại, bà ta
bỗng quay ra.

“Irene Palmer đã chuyển đến Houston, sống cùng với chị gái.”
“Bà có địa chỉ không?”
“Có thể, cậu chờ ở đây.” Bà già biến mất vào bóng tối. Moss tự hỏi liệu

bà ta có gọi cảnh sát không. Anh nhìn dọc theo con đường hẹp tới một sân
chơi được xây dựng dưới khóm thông. Cột treo xích đu đã bị hỏng và ai đó
đã đặt một tấm đệm bẩn thỉu bên dưới khung mô hình cho bọn trẻ tập leo
trèo.

Cánh cửa mở ra. Một bàn tay xuất hiện, đưa cho anh mảnh giấy thơm.
“Irene đã gửi cho tôi một tấm thiệp Giáng Sinh. Đây là địa chỉ người

gửi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.